ANH HÙNG CHÍ - Trang 1205

Linh Định thấy cử chỉ của sư đệ thô tục, lời lẽ vô lễ thì rất tức giận, lập tức
quay đầu không thèm để ý đến.

Một lát, Linh Chân đã ăn hết ba chén cơm lớn mà cảm giác vẫn không đủ.
Đang ăn lấy ăn để chợt thấy bàn tay phải ngứa ngáy, liền chìa tay trái ra gãi
nhưng trong miệng vẫn không ngừng ăn uống, không hề để tâm. Xem ra dù
ông trời dùng sét đánh xuống, lão vẫn cứ ngồi mà ăn.

Mọi người mỉm cười, chưa động đũa mà nói về hành trình ngày sau.

Linh Định hỏi:

- Dương sư đệ, chúng ta đến Tây Lương không thu hoạch được gì, về sau đệ
định thông báo cho thượng cấp thế nào?

Dương Túc Quan trầm tư một lúc lâu, nói:

- Trước khi đi, ta từng thương nghị cùng Hầu gia. Hầu gia nói da dê này
chính là vật chứng Giang Sung bán đứng triều đình, ở trên vẽ một tấm địa
đồ biên giới. Chúng ta điều tra nghe ngóng nhưng tìm không ra huyền bí
trong đó. Ta xem là khác với lời đồn, da dê này chưa chắc là vật chứng bán
nước, cần phải nghiên cứu kỹ thêm một phen.

Vi Tử Tráng thở dài nói:

- Nếu da dê không phải vật chứng bán nước của Giang Sung, sao hắn phái
rất nhiều hảo thủ võ lâm đến cướp đoạt như vậy? Lưu Kính cũng cần gì
phải coi trọng da dê này? Chẳng lẽ trong này có ẩn tình khác?

Lời của Vi Tử Tráng cũng có lý. Nếu da dê không liên quan cùng Giang
Sung, nếu không phải vật chứng bán nước thì hắn cần gì phải điều động
binh lực, cử đại đội nhân mã cướp đoạt như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.