ANH HÙNG CHÍ - Trang 1360

“Đại ca! Người mau nghỉ ngơi một chút, đừng hao tổn nội lực!”

Có điều đã muộn, hắn đánh ra một chưởng trúng bàn đá trong đình, thoáng
chốc các mảnh đá bay tán loạn.

Mọi người nhìn lại trong đình, thấy bàn đá thiếu một góc, thì ra từng bị một
gã đại lưu khấu đánh bay. Bàn đá này vô cùng cứng rắn, như vậy võ công
của Long Đầu đại ca thật bất phàm.

Một lát sau Lục Cô Chiêm lại nói:

- Long Đầu đại ca đánh một chưởng, mắt thấy bàn đá lở một góc thì lại như
nhụt chí, thân mình mềm nhũn ngã vào ta, ta ôm lấy mà chỉ sợ hắn ngừng
thở. Long Đầu đại ca ho khan nói:

“Cô Chiêm a Cô Chiêm, không ngờ ta bị thương nặng như vậy, vô lực lấy
ra bí mật nơi đây, ai. . . Phải làm sao bây giờ?”

Ta không biết hắn đang nói gì đành khuyên:

“Đại ca nghỉ ngơi một chút đi! Đừng nói này nọ nữa!”

Long Đầu đại ca thở gấp:

“Trong thiên hạ, ngoài ta không còn có thể khai mở bí mật nơi này, trừ phi. .
. Trừ phi đợi hai mươi năm sau, đến khi năm Mậu Thìn qua đi”

Dương Túc Quan nghe thì cả kinh. Xem ra chuyện An Đạo Kinh phụng
mệnh Giang Sung đến nơi đây tìm bí mật không phải bịa đặt. Mắt thấy An
Đạo Kinh thì thào thì càng tin tưởng vào điều này.

Lục Cô Chiêm lại không chú ý đến mọi người, tiếp tục nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.