ANH HÙNG CHÍ - Trang 1396

Lục Cô Chiêm là hạng đa mưu túc trí, thấy "Kiếm thần" giơ kiếm nơi tay
thì kinh hãi. Y biết rõ về Trác Lăng Chiêu, những năm gần đây công lực
của đối phương đại tiến. Bình thường so chiêu cùng cao thủ nhất lưu cũng
không cần dùng binh khí, lúc này rút kiếm ra chiêu tất kinh động lòng
người, lập tức âm thầm vận khí.

Dương Túc Quan thấy mọi người tranh đấu ác liệt, chỉ cần phân tâm là chết
thảm đương trường. Chàng khuyên không được, lại thấy Trác Lăng Chiêu
muốn so chiêu cùng các đại cao thủ, tranh thủ lúc này ôm Ngũ Định Viễn
vào đình rồi đặt trên bàn đá, tránh đến khi đối địch còn phải phân tâm bảo
hộ cho hắn.

Dương Túc Quan nói:

- Ngũ huynh đợi một lát, ta sẽ đi lấy giải dược!

Lúc này thần trí Ngũ Định Viễn đã không còn. Chỉ nhắm chặt hai mắt hít
thở không ngớt. Dương Túc Quan kéo lại áo cho hắn, thở dài một tiếng rồi
ra khỏi đình.

Lục Cô Chiêm ngưng tụ chân khí, cây roi ngựa kia dựng thẳng lên như
ngân thương thiết kích, y dựng hai hàng lông mày nói:

- Trác chưởng môn, mời ra chiêu!

Linh Định sợ sư đệ sau khi trúng độc thì công lực không tinh, ngăn không
được kiếm pháp sắc bén của Trác Lăng Chiêu, liền bước lên chắn trước
Linh Chân. Lão thấy tư thế của Lục Cô Chiêm, thầm khen:

- Không biết người này lai lịch ra sao mà võ công thật bất phàm, thân thủ
như thế có thể liều mạng cùng Trác Lăng Chiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.