ANH HÙNG CHÍ - Trang 1506

nếu không dùng bảo kiếm bảo đao thì võ công rất cao cường. Chẳng biết tại
sao cần che dấu chữ viết trên lưng hổ? Chẳng lẽ sợ quan phủ biết thân phận
của người nọ? Hay là có cừu oán cùng Nộ Thương Sơn?

Xem một hồi không hiểu, Tần Trọng Hải liền xoay người rời điện, đang đi
chợt nghe một tiếng vang nhỏ truyền tới từ ngoài điện xa xa. Y cả kinh
thầm nghĩ:

- Nguy rồi! Nơi này nếu có cường đạo ẩn náu, đến lúc tranh đấu địch đông
ta ít, quả thực không ổn.

Lập tức khom lưng cúi người, nhẹ nhàng rời đại điện.

Vừa ra cửa điện đã thấy một người treo ở trên cây, hai chân thả lỏng bất
động trong không trung. Tần Trọng Hải cả kinh chạy tới tàng cây, thấy một
nữ nhân nhắm nghiền hai mắt, lưỡi thè ra ngoài, thòng lọng còn xiết trên cổ.
Tần Trọng Hải vội nhảy lên dùng đao cắt đứt dây cứu người kia xuống. Y
vén tóc lên xem. Nữ nhân này dung mạo xinh đẹp, niên kỷ chừng hơn ba
mươi, đây không phải là Hồng Phấn Kỳ Lân Ngôn Nhị Nương sao?

Tần Trọng Hải thất kinh, nếu Ngôn Nhị Nương thiết hạ mai phục ám toán,
thậm chí mời cao thủ tới trợ quyền thì không lấy làm lạ. Nàng liều chết
chạy trốn lên núi, ai ngờ chỉ để thắt cổ tự sát, chẳng phải chuyện hoang
đường sao?

Tần Trọng Hải thấy Ngôn Nhị Nương bất động thì vội bắt mạch, thấy cổ tay
của nàng cứng ngắc lạnh như băng, không ngờ bất tỉnh đã lâu. Tần Trọng
Hải chán nản ngồi xuống, trong lòng chợt có cảm giác phiền muộn. Thấy
nữ nhân này hào sảng nên có ý muốn kết giao, ai ngờ nàng lại chết như vậy.

Tần Trọng Hải nhìn khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch trước mặt, trong lòng
lại có cảm giác thương hại. Y thở dài một tiếng, lớn tiếng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.