ANH HÙNG CHÍ - Trang 1537

quan quân coi giữ Gia Dự Quan không nhiều, khoảng hơn hai vạn nên
không dễ điều động, nếu không Tần Trọng Hải nhất định điều một số đi hộ
giá.

Sau khi rời Gia Dự Quan, đại quân ngày chạy đêm đi, lộ trình công chúa đi
tuần khi trước đều có kẻ tấu nhạc thổi kèn mua vui. Giờ này ngựa xe chạy
gấp, những thứ phô trương đều bỏ cả, dọc đường cả người ngựa đều mệt
mỏi, đám cung nữ thái giám than vãn không ngớt. Ngân Xuyên công chúa
lớn lên trong cung, chưa từng chịu khổ ải qua như vậy, chỉ là với tính cách
kiên nghị, nghĩ đến tướng sĩ còn vất vả hơn mình rất nhiều thì nàng trước
sau không mở miệng oán hận một câu. Đám người Tần Trọng Hải biết điều
này càng thêm bội phục.

Ngày mười ba tháng chạp, rốt cuộc đại quân đến được chân núi Thiên Sơn,
như vậy sớm hơn hai ngày sơ với dự định. Ắt hẳn Tiết Nô Nhi đã điều động
được quan quân tại Ngọc Môn Quan nên mới thuận lợi như vậy.

Tất cả mọi người lần đầu đến Tây Vực, chỉ thấy dãy Thiên Sơn bao la hùng
vĩ trùng trùng điệp điệp. Lúc này khí trời rét lạnh, đất đai đều khô cằn, Tây
Vực thuộc vùng khô nên ít khi có tuyết rơi, có điều bầu trời luôn âm u, mấy
ngày nay mây mù tựa hồ muốn kết thành băng.

Mọi người đi gấp nên mặt mày xanh xao, mệt mỏi buồn ngủ, lập tức dựng
lều trại ăn uống đẩy lùi cái lạnh.

Hà đại nhân uống vài chén rượu thì tâm trạng trở nên hào hứng, liền cười
nói:

- Qua hai ngày nữa, vương tử của Hãn Quốc Thiếp Mộc Nhi sẽ đến tiếp giá,
lúc đó trọng trách trên vai của chúng ta có thể bỏ xuống khỏi rồi.

Tần Trọng Hải gật đầu nhưng trong lòng lại nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.