ANH HÙNG CHÍ - Trang 1886

Y miệng cười chảy nước miếng nhưng trong tâm lại mắng người đầy khó
nghe.

Vi Tử Tráng vội nói:

- Cô nương này không phải thân nhân của Định Viễn mà là đệ tử Cửu Hoa
Sơn. Chúng ta xảo hợp gặp trên đường, sư thúc của cô ta bị kẻ gian làm hại.
Chúng ta liền dẫn theo tới Lương Châu, chờ đại sự xong xuôi sẽ hộ tống trở
về núi.

Tần Trọng Hải ừm một tiếng, gật đầu hỏi:

- Mấy người Dương lang trung đâu? Sao không thấy bóng dáng?

Lư Vân cũng nói:

- Đúng vậy! Nói chuyện một hồi mà còn không thấy bọn họ?

Vi Tử Tráng thở dài, lắc đầu nói:

- Việc này nói thì rất dài dòng. Mau vào trong đi, để các người ăn uống qua
rồi nói không muộn.

Tiếp theo lại dặn dò Quyên Nhi:

- Ngươi ra bên ngoài một lát, ta cùng mấy bằng hữu này nói chuyện một
chút.

Quyên Nhi vốn tinh nhanh, thấy thần sắc của Vi Tử Tráng thì biết có đại sự,
lập tức bước chân sáo nhảy ra ngoài cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.