ANH HÙNG CHÍ - Trang 1972

Giang Sung nghe câu hỏi thì khóe miệng nhếch lên, điềm nhiên nói:

- Không phải ta muốn dọa các người, chỉ là bí mật trong động quá mức
trọng đại, hạng phàm phu tục tử các ngươi sao có thể gánh nổi. Các ngươi
muốn bí kíp võ công cùng châu báu sao. .. Hắc hắc, các vị vốn thanh thanh
bạch bạch, đừng hỏi nhiều thì hơn. Đến như các đại quan Liễu Ngang
Thiên, Lưu Kính, chưa chắc đã gánh được đại phiền toái trong đó.

Tiễn Lăng Dị nghe thì bị dọa tới sắc mặt trắng bệch, không dám nhiều lời
nữa. An Đạo Kinh, Cửu U đạo nhân cũng phát run vì e sợ.

Riêng có Trác Lăng Chiêu thầm nghĩ:

- Xem dáng vẻ của Giang Sung, bí mật trong động này nhất định vô cùng
trọng đại, chắc chắn không phải bí kíp võ công tầm thường, cũng may sắp
rõ ràng rồi.

Kiếm Thần xưa nay kiêu căng, trong lòng nào biết chữ sợ là gì? Giang Sung
càng nói càng khiến y ngứa ngáy trong lòng, càng kiên định muốn tìm hiểu
chân tướng sự việc.

Giang Sung thấy mọi người im lặng thì xoay người, chỉ vào vòng cửa nói:

- Chư vị nếu tin Giang mỗ, hãy cử ra một người đem tấm da dê đặt lên vòng
cửa. Không biết trong số chư vị ở đây thì ai có khinh công cao nhất? Có thể
ra thử một lần hay không?

Giang Sung hỏi vài lần nhưng không có ai trả lời. Người trong giang hồ vốn
để ý tới tôn ti danh hiệu. Nếu có kẻ nào đó tự nhận khinh công cao nhất,
đương nhiên sẽ đắc tội với người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.