ANH HÙNG CHÍ - Trang 1990

Giang Sung cười lạnh thầm nghĩ:

- Tâm cơ của họ Trác thật không nhỏ, một lòng muốn độc chiếm nơi này.
Hắc hắc, làm cho Giang Sung ta cảm thấy còn kém xa.

Trác Lăng Chiêu đang chiếm thượng phong nhưng Giang Sung vẫn không
mấy để tâm, hai tay thu vào trong tay áo im lặng quan sát động tĩnh.

Trong đám người, chỉ có An Đạo Kinh giảo hoạt nhất. Mắt thấy có chỗ
không ổn là nhanh tay lẹ mắt mới tránh khỏi bị thương. Hắn chỉ tay mắng:

- Trác Lăng Chiêu! Ngươi là tên tiểu nhân phản phúc vô thường, vừa rồi
còn nói mọi người sẽ cùng vào Thần Cơ Động, sao lại ra tay ám toán?

Trác Lăng Chiêu cười nói:

- An đại nhân coi trọng bổn tọa quá rồi. Nói về vong ân bội nghĩa phản
phúc vô thường, chỉ sợ ta còn phải lãnh giáo các ngươi thêm nhiều. Giang
đại nhân, ngài nói có đúng không?

Nói rồi y nhìn thoáng qua Giang Sung, trong mắt tràn đầy sát khí.

Giang Sung cười hắc hắc không đáp. An Đạo Kinh quát to một tiếng:

- Mọi người mau mau bảo vệ Giang đại nhân!

Hắn biết võ công của mình kém hơn người nhưng lúc này không thể không
chiến, liền giơ đao chém tới Trác Lăng Chiêu. Hơn hai mươi hảo thủ Cẩm
Y Vệ cũng rút đao khỏi vỏ, quây tròn bảo hộ Giang Sung.

Mắt thấy An Đạo Kinh xuất đao công kích. Trác Lăng Chiêu giơ kiếm điểm
về trước một cái, lạnh lùng thốt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.