ANH HÙNG CHÍ - Trang 2378

kháng. Ngoài vài cao thủ tuyệt đỉnh ở đây, không người nào nhìn ra được
huyền cơ trong này.

Trác Lăng Chiêu cười lạnh một tiếng, điềm nhiên nói:

- Các hạ không cho ta rút kiếm, sao có thể phân kiếm pháp cao thấp?

Phương Tử Kính mỉm cười nói:

- Mấy năm nay ta bỏ kiếm theo đao. Muốn so kiếm pháp, coi như ngươi
thắng là được.

Vừa nói vừa giấu tay vào trong tay áo, dường như không hề quan tâm.

Trác Lăng Chiêu lạnh lùng thốt:

- Ngươi làm gì vậy? Nếu sợ thì mở miệng xin tha, ta đây không bức bách.

Phương Tử Kính lắc đầu, mỉm cười nói:

- Phương mỗ giờ gần đất xa trời, tâm sớm tàn lạnh, không cần xuất ngôn
khích tướng. Các hạ muốn tìm người đấu đá, đi qua tìm hắn đi.

Vừa nói vừa đưa tay chỉ vào một góc đại sảnh.

Hai hàng chân mày Trác Lăng Chiêu khẽ nhíu, theo ngón tay của đối
phương nhìn lại. Chỉ thấy nơi đó có một nam tử đang cầm khăn tay lau
nước miếng. Người này bộ dạng hèn mọn ti tiện, không phải Ninh Bất
Phàm thì là ai? Ninh Bất Phàm vừa thấy tân khách khắp sảnh nhìn mình,
nhanh chóng cười bồi rồi vòng tay khắp bốn phương, bộ dáng giống hệt
chưởng quỹ đón khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.