ANH HÙNG CHÍ - Trang 2410

Trác Lăng Chiêu sao không biết có người đang châm chọc mình? Y cười
lạnh một tiếng, đang muốn mở miệng phản bác, lại nghe Nghiêm Tùng ho
khan vài tiếng, nói:

- Những lời này của Nguyên Dịch đạo trưởng ý gì? Các vị chưởng môn
ngồi ở đây xuất thân chính đạo, đều là nhân vật không chỗ nào không trong
sạch, giết người phóng hỏa, không việc xấu nào không làm là khi nào?
Theo như tầm nhìn của các hạ, một người chỉ cần chưa từng tụ tập người
lên núi tạo phản làm loạn, sẽ có tư cách tham gia tranh ngôi võ lâm minh
chủ! Không biết đạo huynh nghĩ như thế nào?

Nguyên Dịch đang đúng lý hợp tình, vừa nghe câu “Tụ tập người lên núi
tạo phản làm loạn”, phút chốc mặt xám như tro. Dương Túc Quan lấy làm
kỳ quái, đang muốn hỏi Vi Tử Tráng, lại chỉ thấy hắn cúi đầu, ánh mắt như
đang kiềm chế bi thương.

Dương Túc Quan thấy vậy, giật mình thầm nghĩ: “Xem bộ dạng của Vi hộ
vệ, chẳng lẽ Võ Đang từng có ân oán cùng triều đình?” Những năm nay Võ
Đang mai danh ẩn tích, nhất định có liên quan với mấy lời của Nghiêm
Tùng.

Nguyên Dịch nghe xong một thôi một hồi của Nghiêm Tùng, giống như
bóng cao su xì hơi, gật gật thấp giọng nói:

- Nếu chỉ cần trung thành với triều đình mà là người tốt, vậy tùy mọi người
thôi.

Câu này ẩn ý châm chọc, tân khách trong sảnh đường thầm nghi hoặc, đám
mệnh quan triều đình thì nhíu mày không thôi.

Nghiêm Tùng thấy Nguyên Dịch đã lùi bước, liền mỉm cười quay đầu nói
với Trác Lăng Chiêu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.