ANH HÙNG CHÍ - Trang 2429

Hồ Mị Nhi liếc mắt đưa tình cho Dương Túc Quan, bốn người Liễu môn
chứng kiến thì lộ thần thái khác nhau. Ngũ Định Viễn mày nhíu mặt nhăn,
Tần Trọng Hải cười mắng không ngớt, Lư Vân thì ngơ ngác không hiểu.
Dương Túc Quan lại là tay già đời trong chốn tình trường. Chàng hắng
giọng một tiếng, lập tức ổn định trở lại.

Trác Lăng Chiêu điềm nhiên nói:

- Dương lang trung, đừng bày vẻ quan trường ở đây nữa. Người trong giang
hồ một lời nặng ngàn vàng. Đã nói là làm, có tán thành chuyện lập Minh
chủ võ lâm hay không, mau một lời quyết định đi.

Dương Túc Quan cười nói:

- Nếu Trác chưởng môn thành tâm như vậy, tại hạ không thể không trả lời.

Chàng quay sang Thanh Y Tú Sĩ, thở dài nói:

– Vừa rồi được nghe cao kiến của các tiền bối cao nhân. Có vị đồng ý
chuyện lập minh chủ, lại có vị lại phản đối. Tại hạ cân nhắc kỹ lưỡng, cảm
thấy hai bên đều có lý lẽ riêng. Nếu tại hạ theo ý của Thanh Y chưởng môn,
nhất định sẽ đắc tội đồng đạo. Còn nếu tại hạ theo ý các chưởng môn khác,
chắc chắn sẽ khiến Thanh Y chưởng môn đau lòng. Ai…Thật khó quyết
định!

Trên mặt Trác Lăng Chiêu chợt lóe thanh khí, nói:

- Dương lang trung nói chuyện thật khó hiểu, trái đẩy phải đưa, rốt cuộc có
ý lập minh chủ hay không?

Dương Túc Quan mỉm cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.