ANH HÙNG CHÍ - Trang 2716

Thị vệ đầy phòng vây quanh Tần Trọng Hải, mỗi người mi sầu mặt khổ,
mặt mày bầm dập, hiển nhiên đã bị người hung hăng đánh qua. Một người
chạy về phía này, cười bồi nói:


- Hai vị Phật gia là bằng hữu của Tần tướng quân, khó dịp đến Hổ Lâm
Quân chúng ta chơi, chi bằng uống hớp trà thơm, ngâm cái chân, đợi lát nữa
xoa bóp thoải mái một chút, như thế được chăng?


Người này mặt đầy râu là râu, chính là gã ác bá lúc trước đe dọa tiểu thái
giám. Tiểu thái giám thấy giờ hắn ăn nói khép nép như thế, nhất thời cả
kinh đến ngây người.


Tiết Nô Nhi trợn mắt nhìn lại tiểu thái giám nọ, the thé giọng hỏi:


- Tần Trọng Hải bị người ta bắt là sao? Mắt ngươi để đi đâu đó?


Vừa nói vừa nhấc tay vả một cái.


Tiểu thái giám càng hoảng sợ, chỉ là nó sắp bị đánh thì một người nhảy lại
đỡ tay Tiết Nô Nhi, chính là Tần Trọng Hải.


Tần Trọng Hải ngăn trở Tiết Nô Nhi, cười nói:


- Công công mang thân phận cao vời cỡ nào, cần gì làm khó một đứa trẻ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.