ANH HÙNG CHÍ - Trang 2797

Tần Trọng Hải ngồi trên xà nhà nghĩ thầm: "Khó trách ngày ấy khi Giang
Sung nhắc tới đến Quỳnh quý phi, Hoàng thượng lập tức cho bắt Tiết Nô
Nhi, hẳn là chuyện Quỳnh quý phi trộm tình đã truyền ra phong thanh." Lại
nghĩ: " Hoàng thượng thật sự là ngu ngốc, vừa thấy nữ nhân kia không phải
của mình, liền mở một mắt nhắm một mắt tha mạng cho Tiết Nô Nhi, Tiên
hoàng Võ Anh Đế dưới đất có biết, nhất định sẽ giận đến nổi trận lôi đình."


Một lúc sau thì cửa mật đạo lại mở, Quỳnh quý phi đi ra. Hẳn là không có
Tiết Nô Nhi ở đây, nữ nhân này cũng không dám làm càn quá mức.


Thái giám nọ thấy quý phi đi ra, vội vàng tiến lên muốn dìu. Quỳnh quý phi
co rụt thân mình, phất phất tay kêu lên:


- Chỗ này không còn chuyện của ngươi, mau trở về bẩm báo cho Tiết phó
tổng quản đi!


Thái giám hoảng sợ, không ngừng khom người rồi mới rời đi:


- Dạ, nô tài đi.


Tần Trọng Hải thấy thái giám không tập trung tinh thần, tựa hồ bị kỳ sự
trước mắt dọa cho sợ hãi, y thầm cười lạnh: "Tiết Nô Nhi thật sự là phế vật,
tìm người trông giữ mà đúng loại vô dụng này, thật không hiểu nuôi nhiều
thủ hạ làm gì?"


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.