ANH HÙNG CHÍ - Trang 3060

- Hầu gia, ta. . . Ta mang cừu oán cùng với Côn Luân Sơn, vì sao không
phái ta đi?

Liễu Ngang Thiên nói:

- Mấy ngày nay quân vụ bận rộn, lão phu muốn ngươi ở lại kinh thành, dù
sao Lư hiền điệt cũng tới Giang Nam, án này không ngại giao cho hắn làm
đi.

Ngũ Định Viễn khó chịu cúi đầu, một lúc lâu không nói.

Lư Vân an ủi:

- Ngũ huynh đừng tức giận, án này do huynh mở đầu, tiểu đệ đương nhiên
sẽ kết thúc, đến lúc đó còn phải thỉnh giáo nhiều hơn.

Ngũ Định Viễn thở dài một tiếng, thấp giọng nói:

- Nếu giúp được gì, Ngũ mỗ đương nhiên hết sức.

Tần Trọng Hải thấy Ngũ Định Viễn uể oải cũng khuyên nhủ:

- Lão Ngũ à! Trác Lăng Chiêu không chỉ có cừu oán với mình ngươi, lão tử
cũng bất cộng đái thiên với đám cầm thú này. Liền coi như ngươi ngứa tay
muốn giết người, ngươi để Lư huynh đệ xếp đặt bắt hắn, đến lúc đó sẽ an
bài lão huynh ngươi lên pháp trường đích thân ra đao, đây không tính là báo
thù sao?

Ngũ Định Viễn ừ một tiếng, nhẹ nhàng mà nói:

- Tần tướng quân nói không sai, ai tới chấp pháp đều như nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.