ANH HÙNG CHÍ - Trang 443

Mỗi ngày ngoại trừ hầu Cố Tự Nguyên đọc sách, lúc rảnh rỗi hắn liền tập
trung tu luyện. Số lần cùng thời gian thổ nạp đều tăng lên. Chỉ là luyện đi
luyện lại vẫn không có tiến triển, lúc này mặc dù có thể dẫn động khí tức
nhưng khi đến Nê Hoàn liền dừng lại, không thể tùy tâm sở dục. Có điều
Lư Vân cũng không nóng lòng nhụt chí, hắn đem từng kinh nghiệm viết lên
trên giấy. Ngày hôm sau khi tu luyện xem lại đến khi tìm được cách vận khí
mới thôi.

Lại qua mấy ngày, hôm đó khi Cố Tự Nguyên đang trong phòng đọc sách,
đột nhiên có người tới thăm, là một trung niên văn sĩ. Lư Vân thấy người
này hình dung tiêu sái, dáng người hơi gầy, vừa nhìn đã biết là người rất có
tài.

Cố Tự Nguyên đang ngâm thơ, thấy người kia đứng tại cửa ra vào thì vui vẻ
nói:

- A! Bùi huynh, sao lại có thời gian rảnh đến thăm thế này? Cũng không sai
đám hạ nhân thông báo một tiếng?

Người kia họ Bùi, tên chỉ có một chữ Nghiệp, hiệu là Tu Dân Cư Sĩ, nhà ở
Dương Châu. Năm xưa từng đảm nhiệm chức vị quan trọng trong triều,
hiện đã bãi quan, ở trong nhà mở quán dạy học. Hắn cùng với Cố Tự
Nguyên có giao tình thâm hậu, hai người một chịu đại tang tại quê hương,
một thì bãi quan, đều đang đợi ngày lên Bắc trở về triều đình. Cố Tự
Nguyên nghĩ đến giao tình của hai nhà, có ý muốn đem ái nữ duy nhất gả
cho nhi tử của Bùi Nghiệp. Chỉ là dù trưởng bối hai nhà sớm tác hợp nhưng
hai tiểu oan gia luôn đối đầu, một mực không hề tiến triển khiến mọi người
rất nóng lòng. Thực tế chuyện này Nhị di nương Cố gia là người nóng lòng
nhất, nàng là biểu muội của Bùi Nghiệp, đương nhiên muốn xúc tiến hôn
ước này, chẳng qua chuyện nam nữ luyến ái muốn gấp cũng không được,
làm cho người khôn khéo giỏi giang như nàng thực sự cũng không có biện
pháp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.