ANH HÙNG CHÍ - Trang 54

- Gặp quỷ rồi…gặp quỷ rồi…Nếu không phải là quỷ thì sao những người
này chết không có vết máu…

Mọi người nghe xong thấy lạnh sống lưng. Vài gã nha sai trẻ tuổi kiến thức
nông cạn sợ hãi run lẩy bẩy.

Tiếng gió gào rít như tiếng quỷ khóc gào cùng với những thi thể chết bất
minh giương đôi mắt u ám, như thể lúc nào cũng có thể sống dậy khiến bọn
họ sợ hãi lùi lại. Ánh nắng chiều nhuộm hồng lên vẻ mặt nhợt nhặt của mọi
người.

Đại hán thấy đám thuộc hạ kinh hồn bạt vía liên tục thụt lùi, vài người lớn
tuổi đang không ngừng niệm kinh càng thêm phiền nhiễu, hắn tức giận
quát:

- Tất cả câm miệng hết cho ta!

Đám quan sai hoảng sợ không dám nói thêm một lời.

Đại hán nhìn chằm chằm vào đám người, rút đao lên cất cao giọng:

- Các ngươi nghe cho rõ đây! Có Tây Lương Ngũ Định Viễn ta ở đây,
không án nào không thể phá! Không quản nó là quỷ quái khỉ gió gì, dám
giết người tại Tây Lương thì ta nhất định sẽ bắt nó về quy án.

Ánh hoàng hôn chiều chiếu nghiêng nghiêng, đại hán cầm cương đao trong
tay ngửa mặt lên trời ngạo thị, tự nhiên sinh ra một luồng khí phách anh
hùng khó diễn tả bằng lời.

----------oOo----------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.