ANH HÙNG CHÍ - Trang 596

Cố Thiến Hề đột nhiên nghĩ đến người nọ cũng là đứa ở trong nhà người ta,
nàng chậm rãi nói:

- Ta không biết cuộc sống hạ nhân ra sao? Ta muốn xem một lần.

Tiểu Hồng không tiện làm trái, liền đi theo sau.

Lúc này mặt trời đã ngã về tây, ánh nắng chiều đầu mùa xuân xuyên qua
những đám mây hắt lên hoa cỏ trong hoa viên, cảnh đẹp giống như trong
tranh. Có điều trong lòng Cố Thiến Hề vẫn một âu sầu, không biết làm sao
mới có thể giải thoát. Tiểu Hồng nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Cố Thiến Hề,
không khỏi thở dài thay nàng.

Cố Thiến Hề nghe tiếng thở dài, trầm lặng nói:

- Tiểu Hồng, ngươi cũng có tâm sự sao?

Tiểu Hồng nói:

- Tỳ nữ không có tâm sự.

Cố Thiến Hề nhàn nhạt nói:

- Vậy sao ngươi lại thở dài?

Tiểu Hồng lắc đầu nói:

- Tiểu thư, Tiểu Hồng đau lòng thay cho người!

Cố Thiến Hề cười cười, nói:

- Nha đầu ngốc, ta không bệnh không đau, ngươi đau lòng vì ta làm cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.