ANH HÙNG CHÍ - Trang 603

Cố Thiến Hề thấy bộ dáng của Lư Vân thì thở dài, thấp giọng nói:

- Bỏ đi, chúng ta trở về đi thôi!

Kỳ thật, Lư Vân sao lại nghe không được lời của tiểu thư? Hắn sao lại
không biết tốt ý của nàng? Chỉ là hắn nói không ra nổi hai chữ đa tạ.

Lư Vân cũng không biết tại sao, hắn tình nguyện tiếp tục ở lại nơi này làm
việc nặng, cũng không muốn gặp tiểu thư, không muốn chịu ân tình của
nàng.

Thì ra hơn một tháng qua, Nhị di nương mỗi ngày thấy hắn vướng mắt, đã
thừa dịp lão gia không có ở đây tính đuổi Lư Vân ra Cố phủ. Quản gia
phụng mệnh di nương, trước điều Lư Vân đến trong vườn trồng rau rồi lại
đem hắn đi trồng hoa, mỗi ngày bắt hắn nhổ cỏ trong hoa viên, lúc sau sẽ đi
trồng lại. Cả ngày chạy tới chạy lui làm hắn chóng mặt. Chỉ là Lư Vân nhớ
kỹ ước định cùng Cố Tự Nguyên, vô luận bị dày vò sao hắn vẫn thủy chung
tuân thủ hứa hẹn, đau khổ chống đỡ, không ngờ rằng thần xui quỷ khiến lại
quen được tiểu thư.

Tới ngày hôm sau, quả nhiên quản gia không dám đi ngược sự phân phó
của tiểu thư, liền mang Lư Vân trở về trong nom thư phòng. Lư Vân quét
dọn như trước, xong việc lại bắt đầu tập luyện nội công. Lúc này nội lực
của hắn đã phi phàm, luyện chỉ chốc lát thì tinh thần dồi dào, đã đến nơi
này mà không luyện thì quả thật không hài lòng.

Đang luyện chợt nghe một người gõ cửa, Lư Vân ngẩn ra. Lúc này lão gia ở
trên Bắc Kinh, rất ít có người đến thư phòng. Lư Vân gấp rút mở cửa đón
chào, chỉ thấy trước mắt đứng một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài, làn da trắng
như trắng, không phải là Cố Thiến Hề thì là ai? Lư Vân sửng sốt một hồi,
không biết nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.