ANH HÙNG CHÍ - Trang 654

- Huynh đệ, ngày đó từ biệt trong lao tù, sao ngươi lại luân lạc đến đây bán
mì?

Giải Thao thấy lời nói này hơi thô lỗ, vội nháy mắt một cái với Thường
Tuyết Hận. Hắn lại không để ý, chỉ cười nói:

- Ta nói sai sao! Hắn là một hảo nhân tài, lúc này ngồi đây bán mì, không
phải mai một đi một thân văn chương sao?

Lư Vân lại mỉm cười nói:

- Bán mì là để mưu sinh, đương nhiên thấp kém hơn đại nghiệp của các vị
anh hùng, có điều ta một thân tiêu diêu khoát hoạt, chưa chắc đã không tốt.

Nói xong liền hớp một ngụm trà, không nói thêm lời nào nữa.

Giải Thao mỉm cười nói:

- Huynh đệ nói cũng phải, có điều lần này chúng ta hạ sơn là được chỉ thị
của Lục gia, đến tìm huynh đệ gia nhập với bọn ta.

Lư Vân nghe thì rùng mình, vội hỏi:

- Ta cùng với trại chủ quý trại không quen không biết, lời này của các hạ là
có ý gì?

Đang nói chuyện thì thấy có người nhẹ nhàng vỗ vào vai, lúc này võ công
của Lư Vân không giống như xưa. Biết có người vô thanh vô thức tới sau
lưng thì không khỏi chấn động. Quay người liền thấy một người đang mỉm
cười nhìn hắn.

------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.