Hoàng Dật hoàn toàn có thể lý giải tâm tình hiện tại của Đao Phong,
hai năm, hắn vẫn không thể thăng lên tầng thứ chín, ngược lại để Lôi Thần
đuổi theo, cái này với hắn mà nói là đả kích trí mạng. Có thể nói, chiến hồn
tầng thứ chín là bệnh lớn nhất của hắn, mà hiện tại, nguyện vọng dày vò
hắn hai năm, gần thực hiện!
Sau một khắc, Đao Phong mở mắt, sau đó quay đầu nhìn Đông Hoàng
một chút, đem Tinh Thần thạch nhét vào trong tay đối phương, nói: "Đông
Hoàng, khối Tinh Thần thạch này em cầm đi! Đem chiến hồn của em tăng
tới tầng thứ chín."
Giây phút ấy, toàn trường nhất thời kinh ngạc, ngay cả Hoàng Dật
cũng không hiểu nhìn chằm chằm Đao Phong.
"Hả? Đại ca. . . Sao, sao cho em?" Đông Hoàng sửng sốt.
"Tiểu tử thối, em đã quên, ngày hôm nay là sinh nhật em sao." Đao
Phong mỉm cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn.
"Đại ca, em. . ." Đông Hoàng nói xong, con mắt đỏ lên, trong lúc nhất
thời nghẹn ngào, nói không ra lời.
"Em năm nay đã mười tám tuổi rồi! Là một nam tử hán, đừng như đàn
bà, em là hỏa pháp sư đệ nhất thế giới, nếu như chút tâm tình ấy cũng
không có, sau này làm sao đi đối mặt người ủng hộ của em? Nếu như em
thật sự muốn cảm ơn, thì đi cảm ơn Miểu Sát, đây là anh ấy đưa cho em."
"Ừm!" Đông Hoàng mấp máy miệng, gật đầu, hai mắt đẫm lệ mông
lung nhìn chằm chằm Hoàng Dật, nức nở nói: "Cảm ơn Miểu Sát đại ca."
Hoàng Dật mỉm cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Vẫn là cảm ơn Đao
Phong đại ca của em đi, anh chỉ là cho em một khối Tinh Thần thạch, mà
hắn lại cho em một loại tinh thần."