ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 1126

"Thú cưỡi?" Hoàng Dật bỗng nhiên trong lòng khẽ động. Hắn hiện tại

cũng không có thú cưỡi, không chỉ như vậy, hắn cơ bản cũng không nhìn
thấy qua người chơi khác có thú cưỡi, trong thành trấn không cho phép
ngồi thú cưỡi. Mà tại khu vực dã ngoại, hắn vẫn đều ở rừng núi hoang tàn
vắng vẻ, ngay cả người đều cơ bản không nhìn thấy, càng đừng nói gặp qua
có người ngồi thú cưỡi.

Người chơi thăng lên cấp 50, là có thể đi các thành phố lớn mua thú

cưỡi, nhưng thú cưỡi có thể mua được cơ bản đều là thú cưỡi thấp cấp, giá
cả đắt đỏ, hơn nữa tốc độ rất chậm, không có sức chiến đấu. Đối với Hoàng
Dật loại người chơi tốc độ bản thân đã rất nhanh mà nói, cũng là một loại
gân gà. ( Gân gà! Gân gà! Ăn thì không được mà bỏ thì tiếc - trích từ tích
Tào Tháo đi đánh Đông Ngô trong Tam Quốc)

Muốn thu được thú cưỡi, phương pháp nhanh và tiện nhất của cũng là

tự mình đi bắt, bất quá thú cưỡi bình thường hiển nhiên là không có cách
nào khác lọt vào mắt của hắn, hắn chạy bộ còn nhanh hơn. Chỉ có một vài
ma thú đại hình mới có thể đạt được tốc độ nhanh hơn so với hắn, hơn nữa
một ít ma thú còn có lực sát thương lớn, khi cưỡi cũng có thể phát huy sức
chiến đấu. Nhưng trong rừng rậm bình thường không có khả năng có ma
thú đại hình, chỉ có đi một ít khu vực nguy hiểm mới tìm được, loại ma thú
này cơ bản đều là hơn cấp tám mươi, người chơi giai đoạn hiện nay căn bản
không có thực lực đi bắt.

Lúc này, Hoàng Dật thấy sắc trời không còn sớm, lập tức đi ra nhà gỗ,

quyết định tiếp tục đi, đi đến Long Đô, đây mới là mục tiêu chân chính của
hắn, ngôi nhà gỗ nhỏ này bất quá chỉ là trạm dừng chân ven đường, nghỉ
ngơi một đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.