ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 1150

"Kịch!" Khô lâu kỵ sĩ rốt cục vỡ vụn, rơi ra một đai lưng.

Hoàng Dật tùy tiện nhìn thoáng qua màu sắc trên đai lưng, biết cái này

chỉ là một trang bị xanh lá, hắn ngay cả ý định xuống ngựa nhặt trang bị
cũng không có, chuẩn bị trực tiếp thúc ngực rời đi.

Nhưng vào lúc này, dư quang của hắn tựa như bay tới một món đồ,

không khỏi quay đầu lại nhìn thoáng qua.

Chỉ thấy phía dưới đai lưng, đè lên quyển da dê, một trận gió hoang

vắng thổi tới, thổi trúng góc của quyển da dê làm nó không ngừng tung bay.

Hoàng Dật hiếu kỳ xuống ngựa, đi qua, đem quyển da dê nhặt lên.

Quyển da dê này có nhiều nếp nhăn, tựa như bị sờ qua vô số lần, bên

trong là hình vẽ bản đồ, trên bản đồ có các loại ký hiệu, còn có một đánh
dấu đỏ, chỉ một sơn cốc, sơn cốc vẽ hình một đầu rồng.

"Hả? Lẽ nào đây là bảo tàng của Hoàng Kim Thánh Long?" Trong

lòng Hoàng Dật toát ra một suy đoán.

Hắn lần đầu tiên đi Bạch Long hồ, đã từng hỏi qua Bạch Long vương

vị trí của Long Đô, lúc đó Bạch Long vương nói về lịch sử tồn tại của thành
phố này.

Long Đô đã từng là hang ổ của một Hoàng Kim Thánh Long, sau đó

con rồng ấy chết, bảo tàng trong long huyệt hấp dẫn vô số người mạo hiểm
của đại lục, mọi người đều đi đến chỗ đó, muốn tìm kiếm bảo tàng. Nhưng
vô số năm trôi qua, vẫn chưa có người có thể tìm được bảo tàng, dần dần,
chỗ đó tụ tập một đoàn người mạo hiểm, hình thành một thành phố, thành
phố này cũng là Long Đô.

Về truyền thuyết hư vô mờ mịt của bảo tàng, Hoàng Dật thật ra không

cảm thấy hứng thú, hắn hiện tại một lòng một dạ đều tại Long Đô, căn bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.