ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 1252

"Hả? Mày là ai? Cũng dám khinh nhờn thi thể của Tần Thời Vũ?"

Hoàng Dật mới vừa đi đến trước người của của đối phương, còn chưa

có mở miệng, đã bị đối phương chụp mũ.

Hoàng Dật bước lên bục cao, đi tới trước mặt tên Bán Thú Nhân dẫn

đầu, nhìn hắn ta nhìn một hồi, phát hiện người này không giống với ảnh
chụp của Phong Chí trong diễn đàn, không khỏi nói: "Phong Chí đâu?"

" Lão đại chúng tao là người mà mày muốn gặp thì gặp sao? Mày

khinh nhờn thi thể của Tần Thời Vũ, đã là khó thoát cái chết!" Tên Bán
Thú Nhân hừ lạnh một tiếng, sau đó liếc mắt nhìn Tần Thời Vũ, hí mắt,
nói: "Bất quá mày đã khinh nhờn thi thể của Tần Thời Vũ, vậy đơn giản
khinh nhờn thêm một chút đi! Đem mặt nạ của ả cởi xuống, nhìn con quỷ
nhỏ này rốt cuộc là dáng dấp gì, mặt khác đem quần áo của ả lột xuống
luôn đi, vóc người của ả rất không tồi, chẹp. . ." Nói xong, tên Bán Thú
Nhân còn cười hèn mọn.

"Ha ha! Đúng vậy! Khiến cho chúng tôi nhìn Tần chỉ huy rốt cuộc như

thế nào đi!" Lúc này, một ít người chơi phía dưới cũng đều phụ họa lên, lộ
ra nụ cười hèn mọn.

"Bẹp!" Sau một khắc, đầu của tên Bán Thú Nhân kia bị một chùy đánh

bạo, óc đỏ trắng văng tứ tung trong không trung, dính trên mặt của những
người còn lại.

Hoàng Dật thu hồi cây chùy, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm tên Bán

Thú Nhân còn lại, tiếp tục hỏi: "Phong Chí đâu?"

Sắc mặt của mấy người chơi Bán Thú Nhân nhất thời cứng ngắc, còn

chưa có phản ứng.

Mà đoàn người dưới đài, nhất thời kinh hãi nhìn chằm chằm Hoàng

Dật!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.