Giờ phút này, toàn bộ thế giới lặng ngắt như tờ, mỗi người đều ngơ
ngác như vậy nhìn màn hình, trong đầu vẫn là hình ảnh Hoàng Dật diệt sát
hơn ba mươi vạn người chơi, cõng thi thể của Tần Thời Vũ đi ra cát bụi,
bên tai vẫn vờn quanh câu nói "Tên ban thưởng là Sát Thần." của tiếng
thông báo.
Có bao nhiêu người, có thể vì một người, mà không để ý tính mạng
của mình?
Có bao nhiêu người, có thể vì một người, mà không để ý sinh mệnh
của người khác?
Có bao nhiêu người, có thể vì một người, mà biến thành một vị thần?
Giờ phút này, khán giả của toàn bộ thế giới đối với Hoàng Dật chỉ còn
lại có kính nể, loại kính nể này cũng không phải là đến từ các loại hành
động vĩ đại do hắn thu được, mà là đến từ loại tinh thần một người vào sinh
ra tử của hắn, loại tinh thần này thuyết phục mỗi người!
Đây là một thứ càng quý giá hơn so với điểm vinh dự quốc gia, là một
loại nhân cách mị lực. Dù cho có một ngày Hoàng Dật không đứng trên
đỉnh thế giới, dù cho có một ngày hắn đã là anh hùng tuổi xế chiều, mọi
người cũng vẫn sẽ nhớ kỹ hắn, bởi vì hắn có một loại tinh thần vĩnh viễn
lưu truyền.
Mà loại tinh thần này, thường thường có thể thay đổi thế giới.
Người giành được giải thưởng này, đã không có bất luận cái gì tranh
luận, Lôi Thần tại thời khắc cuối cùng bị Hoàng Dật tuyệt sát, đúng là vẫn
còn yếu hơn một bậc!
Vinh dự của tên ban thưởng, có thể trực tiếp khiến cho tất cả người
chơi bao gồm Đao Phong, Thiên Đạo, Giáo Hoàng ở bên trong, tất cả vinh
dự thu được đều trở nên không đến nhắc tới!