ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 142

Bốn gã cảnh ngục ngưng thần đề phòng mà đem cửa nhà tù đẩy ra,

đem Hoàng Dật và Louis đẩy vào, sau đó bước nhanh rời khỏi, tựa như
không muốn ở chỗ này thêm một giây nào.

Tiếng hô dưới lầu chậm rãi biến mất, tựa như không dám gây ồn ào

nữa, trong phòng giam toàn bộ trở nên yên tĩnh, loại yên tĩnh này có vẻ
đáng sợ không gì sánh được, giống như là bình yên trước cơn bão, kế tiếp
sẽ có chuyện nguy hiểm phát sinh.

Hoàng Dật lẳng lặng nhìn trên trăm tên tội phạm trước mắt, đứng đối

diện bọn họ. Hắn và Louis hai người, với trên trăm tên tội phạm trong nhà
tù đã không có bất luận cái gì ngăn trở, giống như hai con cừu bị giam vào
giữa bầy sói.

"Mang lên trên nhìn." Đúng lúc này, trong đoàn người truyền ra một

âm thanh rất có từ tính, đây là âm thanh của một người đàn ông trung niên,
nhanh không chậm, thậm chí còn có chút tao nhã lễ độ.

Lời vừa dứt, hai gã đàn ông vạm vỡ đi tới, bắt lấy Hoàng Dật và

Louis, dẫn bọn họ đi phía trước. Tất cả tội phạm đều tự động tránh nhau ra,
nhường một con đường, để cho bọn họ đi qua.

Lúc này, Hoàng Dật nhạy cảm chú ý tới, bước tiến của những tội

phạm này, độ cao nhấc chân, biên độ bước lùi, thậm chí ngay cả tiết tấu hô
hấp, dĩ nhiên đều giống nhau như đúc! Loại trình độ phù hợp này, chỉ có
quân đội chủ lực của một quốc gia mới có thể làm được, mà ở đây bất quá
chỉ là một đám tội phạm hổn độn mà thôi, bọn họ đến từ thế giới các nơi,
các ngành các nghề, thời gian tiến vào ngục giam cũng không giống, nhưng
hiện tại lại được huấn luyện thành một đoàn đội chỉnh thể, cái này nói rõ,
nơi này có một nhân vật lĩnh quân cường đại!

Rất nhanh, đoàn người chia làm hai bên, tầm mắt đã không có bất luận

cái gì ngăn trở, Hoàng Dật lập tức nhìn về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.