ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 153

Lôi Thân liên tiếp nói ra mười tội phạm, mỗi một người đều bị oan

khuất thật lớn, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều là bị phe phái Bắc Dã Khang
hãm hại, giam ở chỗ này, ngăn cách với nhân thế.

Lôi Thân nhìn quanh bốn phía một lần, ánh mắt đảo qua khuôn mặt

của đám tội phạm im lặng trong bóng tối, cuối cùng đem ánh mắt dừng trên
người Hoàng Dật, nói: " Trong Hoa Hồng Ngục Giam có một vài tội phạm
không có tội, chỉ là bởi vì đắc tội thế lực của Bắc Dã Khang, kết quả bị
giam cầm cả đời ở chỗ này, không có cơ hội rửa oan và báo thù, cậu giết
Bắc Dã Khang, đã báo đại thù cho chúng tôi!"

Hoàng Dật quay cửa bọn họ lại lập lòe, trong bóng đêm dường như

một ngôi sao lóe sáng, bên trong tràn ngập một loại cảm kích phát ra từ đáy
lòng. Hoàng Dật không ngờ rằng, mình giết một Bắc Dã Khang, lại gián
tiếp báo thù cho nhiều người như vậy.

"Tôi chỉ bất quá là vì bản thân báo thù mà thôi, các người không cần

cảm kích tôi." Hoàng Dật quay đầu nhìn bốn phía một chút, "Huống tôi chỉ
giết một Bắc Dã Khang, không thể lật đổ thế lực tàn dư phía sau lão, bọn
chúng vẫn điều khiển Liên Bang Thế Giới, không có thương tổn căn cở."

Bầu không khí trong ngục giam hơi bị kiềm hãm, dường như bị một

ngọn núi vô hình đè nặng, Liên Bang Thế Giới cũng là ngọn núi ấy, đem
bọn họ vững vàng đè chết ở chỗ này, cả đời không ra được, cả đời không
giải được oan.

Mưa ngoài cửa sổ lớn hơn nữa, kéo dài không dứt, không biết bao lâu

mới dứt.

"Vì sao ông có thể được sinh hoạt đặc thù?" Ánh mắt của Hoàng Dật

nhìn chằm chằm ly cà phê Starbucks. Đây là ly cà phê bình thường, nhưng
trong Hoa Hồng Ngục Giam, lại không thua gì một chén thánh, bởi vì nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.