"Không muốn!" Tiểu Quần Quần lắc đầu, "Địa Hành Long xấu quắc,
một chút đều không đáng yêu, em mới không cần!"
"Ặc. . ." Hoàng Dật nhất thời nghẹn lời, tiếp tục nói: "Bất quá rồng
nhỏ rất khả ái, anh đi Chúng Thần chi tháp đánh dây cương Địa Long
Hành, kiếm cho em mấy con rồng nhỏ đến đây chơi có được hay không?"
"Anh cũng là dùng lý do như vậy để thoát khỏi em sao?" Tiểu Quần
Quần nhô miệng nhỏ nhắn, trong mắt nhất thời nổi lên một tầng nước mắt,
ủy khuất nhìn chằm chằm Hoàng Dật, "Anh vừa mới trở về lại muốn vội
vàng đánh Chúng Thần chi tháp, anh không thể nghỉ ngơi một hồi sao?"
Hoàng Dật nhìn chằm chằm hai mắt đẫm lệ lưng tròng của Tiểu Quần
Quần, nhếch miệng, đưa tay ôm lấy cô bé, chậm rãi nói bên tai: "Em biết
không? Có một loại người vĩnh viễn không thể nghỉ ngơi, bằng không hắn
cũng sẽ vĩnh viễn nghỉ ngơi."