ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 1814

nhiên, cái này chỉ là hành vi trên đạo nghĩa, hắn cũng có thể trực tiếp cắm
chiến kỳ ở chỗ này, thả ra một thủ hộ giả, cho dù nơi này có nhiều người
cũng không có cách.

Kế tiếp, Hoàng Dật thay Tấn Mãnh Long lực công kích cường đại, sau

đó lao xuống sườn núi, tới bên bờ vịnh. Sau khi đi lại kiểm tra bốn phía
một phen, hắn rất nhanh phát hiện mấy bóng người lén lút, xem ra là một ít
thám tử, là thế lực phía sau lưu ý tình huống ở đây.

Lúc này, những thám tử này tất cả đều ở xa xa nhìn Hoàng Dật, đề

phòng theo dõi hắn.

Hoàng Dật nhìn hướng những thám tử này cao giọng hô: "Này, các

người trở lại nói với bọn họ, hải yêu đã được tôi diệt trừ, mời các người trở
về thôn xóm của mình, mảnh đất vô chủ này thuộc về tôi."

"Đùa cái gì thế, hải yêu đã tồn tại vô số năm, ngươi dựa vào cái gì có

thể đem ả diệt trừ?" Lúc này, một người thám tử không tin đáp lại.

"Buổi tối các người có thể cẩn thận nghe một chút, tiếng ca của hải

yêu đã vĩnh viễn biến mất. Các người mau trở về nói cho thủ lĩnh của các
người đi." Hoàng Dật cũng không có nhiều tâm tư giải thích với bọn họ, cái
này chỉ là một hành vi trên đạo nghĩa, vô luận như thế nào, hắn đều sẽ
chiếm lĩnh nơi đây.

"Sao? Các người sao còn không đi? Lẽ nào muốn tôi ra tay sao?" Hắn

khống chế Tấn Mãnh Long phát ra một đạo thiểm điện, bổ vào khu vực của
đám người kia ngồi, nổ ra một hố to. Đồng thời Tấn Mãnh Long còn phối
hợp hé miệng, phát ra một tiếng rống, tràn ngập lực chấn nhiếp của long
tộc.

Mấy người thám tử thấy loại tình huống này, thân thể sợ đến run lên,

hai mặt nhìn nhau đứng lên, sau đó bọn họ nhanh chóng xoay người chạy
đi, chỉ chốc lát thì biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.