nhộn nhạo trong mắt.
"Hồ ly tinh, học được chiêu này từ nơi nào, ngay cả anh đều dám mê
hoặc!" Hoàng Dật nhéo nhéo mặt của Tần Thời Vũ, cuối cùng đem tà hỏa
đè ép xuống, làm bộ hung ác khiển trách.
"Dật ca, anh đã quên sao? Em lúc đầu được huấn luyện qua loại bản
lĩnh câu dẫn đàn ông, mê hoặc là vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ, kẻ địch
chết ở một chiêu này của em cũng không ít đâu!" Tần Thời Vũ cắn môi đỏ
mọng, nũng nịu trong lòng Hoàng Dật nói.
Hoàng Dật bỗng nhiên nhớ tới, Tần Thời Vũ quả thật là có loại bản
lĩnh câu dẫn đàn ông này, trước đây chấp hành một ít nhiệm vụ, nếu như là
đối mặt một ít mục tiêu nam tính háo sắc, thì thường phái Tần Thời Vũ ra
tay. Dưới khuôn mặt như thiên sứ của cô ấy, cất dấu một trái tim giết người
không thấy máu.
"Em vẫn là mang mặt nạ đi, anh sợ không nhịn được." Hoàng Dật sờ
sờ đầu của cô ấy, cắn cắn môi nói.
"Anh có thể không cần nhịn." Tần Thời Vũ nói xong, liếm liếm môi,
con mắt nháy lên, lại tản mát ra một thần thái quyến rũ.
"Thế nhưng, anh từ chưa làm qua, còn, còn không sẽ. . ." Hoàng Dật
sắc mặt đỏ lên, có chút xấu hổ.
"Em cũng từ chưa làm qua, nhưng em xem qua rất nhiều phim, biết
các loại tư thế, em tới dạy anh cho!" Tần Thời Vũ nói xong, đưa tay sờ sờ
mặt của Hoàng Dật, giống như đang đùa giỡn hắn, "Hì hì! Dật ca, em là lần
đầu tiên nhìn thấy hình dạng xấu hổ của anh đấy! Thật đáng yêu!"
"Chúng ta, chúng ta vẫn là làm chính sự đi! Đợi lát nữa Vô Danh Thị
muốn tới! Bị bọn họ thấy không tốt." Hoàng Dật hít sâu một hơi, đem tay
của Tần Thời Vũ mở ra, dời ánh mắt đi.