ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 209

tiến vào trong không gian tử vong, hắn có thể phục sinh tại điểm phục sinh,
mà điểm phục sinh gần nơi này nhất là ở hướng tây nam, một nơi tên là
Phong Lâm trại.

Hoàng Dật quay đầu nhìn hướng tây nam một chút, đập vào mắt là

rừng cây thâm thẩm, biến mất trong bóng đêm. Nhưng con mắt đỏ rực của
hắn như xuyên thấu không gian vô tận, xuyên qua bóng đêm, xuyên qua
từng gốc cây đại thụ, xuyên qua một mảnh phiến lá cây, nhìn thấy cái trại
nhỏ kia, nhìn thấy điểm phục sinh kia.

Trần Úc Tịch ba người tuy rằng đã chết, nhưng Hoàng Dật không dự

định buông tha bọn họ, hắn muốn đi điểm phục sinh! Giết bọn họ luân hồi
mới thôi!

Ba người này thiếu chút nữa hại chết mèo mẹ, may mà thân phận của

mèo mẹ không tầm thường, nếu như nó chỉ là một con linh miêu bình
thường mà nói, hiện tại cũng đã bị ba người Trần Úc Tịch hoàn toàn giết
chết! Loại thù hận này cho dù giết mười lần hai mươi lần cũng không thể
hóa giải, chỉ có dùng luân hồi nghiêm khắc nhất mới nghiêm phạt bọn họ!

"Vù!" Đúng lúc này, vài mũi tên bay nhanh tới! Đám đồng bào Bán

Thú Nhân của Trần Úc Tịch rốt cục tới!

Hoàng Dật cũng không dự định triền đấu với đàn Bán Thú Nhân này,

nhanh chóng nhặt lên đôi bao tay của Trần Úc Tịch rơi ra, nhảy lên đại thụ
rậm rạp, sau đó di chuyển giữa các cành cây lớn, chỉ chốc lát đã không còn
hình bóng.

Ở trong rừng rậm, hắn là thú vương tới vô ảnh đi vô tung, không ai có

thể ngăn cản hắn.

Thân thể của Hoàng Dật mang theo ánh lửa màu đỏ, dường như là một

hỏa tiễn, kéo dài trong rừng, thỉnh thoảng lộ ra một cái bóng cũng chợt lóe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.