ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 2130

hương của bọn họ, cái này là thời khắc cuối cùng bọn họ có thể thấy cố
hương.

" Bảo bối ngoan, ngủ ngoan nha con, đừng khóc!" Một người mẹ Bán

Thú Nhân chảy nước mắt, dỗ một đứa trẻ nhỏ trong lòng, thế nhưng thân
thể của đứa bé lắc lư trái phải, ngủ cũng không an ổn.

"Bảo bối, con nhất định phải nhớ kỹ, bộ lạc của chúng ta bị một người

tên là Miểu Sát hủy diệt, con sau này nhất định phải lớn lên thành một dũng
sĩ cường tráng, báo thù cho chúng ta! Mẹ hiện tại muốn đi tìm cha của con,
vĩnh biệt con, mẹ vĩnh viễn yêu con!" Tiếng ca của người mẹ bỗng nhiên
ngừng lại, cúi người hôn đứa nhỏ trong lòng một ngụm, sau đó lập tức đem
đứa nhỏ nhét vào trong tay của một người Bán Thú Nhân bên cạnh.

Ngay sau đó, người mẹ Bán Thú Nhân này nhảy xuống tế đàn, đáp

xuống mặt đất, chạy về hướng bộ lạc.

Cô ấy muốn đi tìm chồng của mình, dù cho người chồng đã biến thành

một đống xương trắng!

Mà người mẹ Bán Thú Nhân này chạy đi, cũng dẫn động Bán Thú

Nhân còn lại, nhất thời lại có mấy người Bán Thú Nhân không chịu nổi
nhảy xuống tế đàn, chạy về hướng bộ lạc!

Cả đám Bán Thú Nhân lao về phía bộ lạc, dường như là từng con thiêu

thân lao vào ngọn lửa, những thân ảnh ấy nhỏ dần nhỏ dần, ánh thật sâu
vào mắt của Lưu Oanh, đau đớn trái tim của hắn.

Những Bán Thú Nhân này, đúng là vẫn còn không thể giác ngộ.

"Oa oa!" Lúc này, đứa bé tựa như phát hiện âm thanh xung quanh,

đang ngủ giật mình tỉnh giấc, bất lực khóc lên. Mà người chung quanh dỗ
như thế nào cũng không nín khóc được, bởi vì âm thanh của bọn họ, không
phải âm thanh của mẹ mà đứa bé quen thuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.