ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 2342

"Vì sao đều nói Miểu Sát không được? Mẹ kiếp, lão tử cũng là người

hâm mộ của Miểu Sát, làm sao vậy?" Đúng lúc này, Hoàng Dật nghe trong
một hoa viên bên cạnh, bỗng nhiên vang lên một tiếng mắng tức giận,
thoáng cái làm Hoàng Dật tỉnh táo lại.

Hắn lập tức quay đầu nhìn qua, chỉ thấy cách đó không xa, một thiếu

niên đang giận trừng mắt vài người bên cạnh, sắc mặt đỏ lên, hùng hổ, tựa
như đang ồn ào.

"Mẹ nó, cậu cần kích động như vậy sao? Tôi biết cậu là người hâm mộ

của Miểu Sát, nhưng hiện tại loại tình huống này, đã không thể sùng bái mù
quáng, thánh địa Bán Thú Nhân nếu như phái một cường giả Thiên Vực
đến đây, Miểu Sát làm sao trốn?" Một người bạn của thiếu niên lập tức
tranh chấp.

"Lời này các người mấy ngày nay nói qua bao nhiêu lần rồi hả?"

Thiếu niên hỏi ngược lại một tiếng, " Lúc Man Văn tới, các người nói Miểu
Sát hẳn phải chết không thể nghi ngờ, kết quả chết là Man Văn. Một trăm
cường giả Thánh Vực tới, các người nói Miểu Sát hẳn phải chết không thể
nghi ngờ, kết quả đã chết mười sáu cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân.
Hiện tại thánh địa Bán Thú Nhân bên kia đều chưa có làm ra phản ứng gì,
các người sớm nói Miểu Sát hẳn phải chết không thể nghi ngờ, các người
không có lòng tin?"

"Cái này nghĩ cũng không cần nghĩ, Miểu Sát khẳng định là hẳn phải

chết không thể nghi ngờ! Đó chính là thánh địa Bán Thú Nhân, muốn chơi
chết một người, còn không đơn giản như ăn uống sao. Con người cậu, cũng
là một não tàn!" Người bạn nói xong, lắc đầu rời đi, chỉ để lại một mình
thiếu niên đứng ở nơi đó.

"Tôi tin tưởng Miểu Sát nhất định sẽ giết chết thánh địa Bán Thú

Nhân! Quản nó Thánh Vực Thiên Vực cái gì! Chặn đường sẽ chết!" Thiếu
niên nắm nắm tay, hướng bóng lưng của đám người kia, quật cường nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.