mặt nguy hiểm thế nào, cô ấy sẽ theo hắn.
"Cho nên, anh muốn rời khỏi Anh Hùng công hội." Hoàng Dật quay
đầu nhìn thảo nguyên phía dưới, nhìn những ngọn cỏ bị gió thổi lay, "Công
hội chúng ta đã có mười triệu hội viên, bọn họ giống như là ngọn cỏ phía
dưới, tất cả đều nhìn lên chúng ta, đi theo chúng ta. Cho nên anh không
cách nào để cho bọn họ cùng nhau gánh chịu lần thương tổn này, anh không
thể cô phụ tín nhiệm của bọn họ, tôi chỉ có thể lựa chọn rời khỏi Anh Hùng
công hội, cắt đứt với mười triệu hội viên, một mình đi đối mặt thánh địa
Bán Thú Nhân."
Nghe được ngôn ngữ của Hoàng Dật, Tần Thời Vũ nhất thời im lặng,
cô ấy không có lựa chọn khuyên bảo, bởi vì cô ấy cũng biết, đây là mâu
thuẫn không cách nào cân đối, cô ấy cũng đã lo lắng cho mười triệu hội
viên của Anh Hùng công hội.
"Dật ca, trước đừng nghĩ nhiều như vậy, một trăm cường giả Thánh
Vực đều chưa có rời đi, thánh địa Bán Thú Nhân sẽ không đưa ra mệnh
lệnh tiếp theo." Tần Thời Vũ tựa ở bên vai Hoàng Dật, ôn nhu an ủi.
"Ừm, chúng ta đi thôi! Nếu như bọn họ không phái cường giả Thiên
Vực đến đây vậy tốt nhất." Hoàng Dật gật đầu, cùng Tần Thời Vũ chạy qua
lãnh địa công hội của Phong Chi Quốc Độ.
Hoàng Dật cưỡi Song Đầu Lân chạy như bay trên thảo nguyên, đây là
thu được sau khi giết chết Man Văn, lực công kích siêu cường, bất quá tốc
độ phương diện không phải đặc biệt, chạy không khác biệt Tấn Mãnh Long
của Tần Thời Vũ lắm. Hai người nhanh chóng đạp trên bãi cỏ mênh mông
vô bờ, nhanh chóng chạy tới hướng Phong Chi Quốc Độ.
Lúc này, Phong Chi Quốc Độ tại đầu cùng tầm mắt của bọn họ, trên
tường thành, có một đám lính thủ vệ đang đứng, giữa những thủ vệ này, là
một người nam tuấn mỹ, đang nhìn về phương xa.