ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 237

Ngay sau đó, trong không khí đột nhiên nổi lên một vòng sóng gợn,

giống như là hồ nước bình tĩnh nổi lên rung động, sau đó sóng gợn dần dần
hình thành một tầng lá chắn trong suốt, từ từ bành trướng, tựa như có cái gì
đó kinh khủng muốn từ bên trong chui ra!

Mọi người không kìm lòng được lui ra phía sau vài bước, ngưng thần

đề phòng nhìn chằm chằm dị tượng, Man Chuy cũng có một chút hiếu kỳ,
nhìn chằm chằm tầng lá chắn đang từ từ bành trướng trong không khí.

"Răng rắc!" Rất nhanh, một âm thanh nghiền nát vang lên, lá chắn lập

tức vỡ vụn, từ bên trong đột nhiên toát ra một cái đầu rồng uy phong lẫm
lẫm!

Cái đầu rồng này cao hơn mười mét, một đôi long nhãn bễ nghễ thiên

hạ, mỗi một miếng vẩy đều phản xạ ra ánh trăng lạnh lẽo và ánh lửa hừng
hực thiêu đốt bốn phía, uy vũ đến cực điểm. Miệng rồng đang mở, trong
miệng là một lối vào đen kịt thâm thúy, không biết thông qua nơi u ám gì,
dường như là một hắc động, có thể đem ánh mắt của người thôn phệ vào.

"Rồng! Dĩ, dĩ nhiên là rồng!" Đoàn người nhất thời hoảng sợ, cũng

không cách nào trấn định, liên tục lui lại mấy bước, kinh hãi nhìn cái đầu
rồng kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.