ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 307

"A! Miểu Sát thật tàn nhẫn! Quả thật là một đại phôi đản (người

xấu)!" Một cô bé vỗ vỗ ngực, ra vẻ bị dọa hết hồn, "Chỉ mong cả đời em
cũng không gặp phải đại phôi đản hắn mới tốt!" Nói xong, bé gái ấy trong
lúc quay đầu vô ý thấy được Hoàng Dật, thần sắc nhất thời vui vẻ, lập tức
đứng dậy, đi tới, lộ ra một khuôn mặt tươi cười xán lạn, nói: " Lữ khách
đến từ phương xa, hoan nghênh đi tới quán trọ Mộc Tê! Xin hỏi ngài là
muốn ở trọ hay là ăn cái gì?"

"Trước ăn một chút gì đi! Cho hai phần thịt bò, một chén nóng cháo."

Hoàng Dật nhìn cô bé này, khóe miệng hơi lộ ra nụ cười, bé gái này một
giây trước còn mắng hắn là đại phôi đản, không muốn thấy hắn, kết quả
vừa mới dứt lời thì thấy được hắn, còn nói hoan nghênh, thế sự thật đúng là
khó liệu.

Lúc này, Hoàng Dật quay đầu nhìn người trẻ tuổi đang kể chuyện kia

một chút, thấy trước bàn hắn có một ly rượu trái cây, không khỏi nói thêm
một câu: "Cho thêm một bình rượu trái cây."

"Tốt! Mời tới bên này ngồi!" Cô bé kia vui vẻ gật đầu, mang theo

Hoàng Dật và mèo trắng nhỏ đi tới một bàn trống. Con chó hoang cũng
chạy theo, hai mắt nó tỏa sáng, phun ra đầu lưỡi, khóe miệng chảy ra vài
giọt nước dãi, tựa như biết có thứ tốt ăn.

Ngay sau đó, cô bé đi vào một hầm bên cạnh quầy hàng, cầm một bình

rượu trái cây đi ra, đặt ở trên bàn Hoàng Dật, sau đó chạy tới phòng bếp,
chốc lát sau bên trong liền truyền đến âm thanh nấu nướng.

"Thi Nhân ca ca, kể cho chúng em nghe một chút về chuyện của Đao

Phong đi!" Lúc này, một đứa bé trai quay sang người trẻ tuổi kia nói.

"Được! Bất quá ly rượu của anh hình như không còn bao nhiêu rượu

nữa!" Người trẻ tuổi kia nhìn ly rượu trước bàn của mình một chút, sắc mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.