ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 359

Thị giác của Hoàng Dật rất tốt, nhìn thẳng vực nước sâu tối đen, mơ

hồ thấy trong nước sâu có vài bóng đen di chuyển qua lại ở bên trong,
nhưng thấy không rõ toàn cảnh, chỉ có thể thỉnh thoảng nhìn thấy, làm cho
người ta cảm thấy sợ hãi. Mèo trắng nhỏ và tiểu Uông lúc này đã sợ đến
nhắm hai mắt lại, cả người lạnh run, tựa như đều có chứng sợ nước sâu.

Hoàng Dật dần dần cảm giác được thế giới bên ngoài đã càng ngày

càng xa, bọn họ đi xuống đáy hồ sâu, ngăn cách với nhân thế, chỉ cần bị
vây ở chỗ này, sẽ không có bất luận kẻ nào có thể đến đây cứu, hoàn toàn bị
thế giới vứt bỏ.

Lặn xuống hồi lâu, đám người Hoàng Dật rốt cục ngừng lại, chạm vào

bùn đất mềm mại của đáy hồ.

Hoàng Dật nhìn thẳng phía trước, chỉ thấy phía trước cách đó không

xa, là một khu vực kỳ dị.

Chỗ đó được một tầng kết giới bán trong suốt bao phủ, trên kết giới có

một đạo bạch quang thần thánh không ngừng chạy, dường như là sao chổi
trong trời đêm. Mà bên trong kết giới thì lại là hai ngọn núi lớn, hai ngọn
núi này đều có màu đỏ đen, giống tấm thép bị đun nóng vậy, mà hình dạng
của hai ngọn núi này, thoạt nhìn giống như là một đôi chân bị chặn ra. Chỗ
bị chặt phun ra nham thạch nóng chảy ám hồng, giống như là phun ra máu,
chiếu vào lớp màng trắng trên kết giới, chậm rãi dọc theo kết giới trong
suốt chảy xuống.

Xem ra, lưu quang màu trắng trên kết giới cũng là đạo khí tức thần

thánh kia, mà phong ấn bên trong, cũng là hai chân tà ác của Lucifer.
Chúng nó chôn dưới đáy hồ sâu ngàn dặm, giằng co vô số năm tháng,
nhưng vẫn chưa tiêu vong.

"Thế nào, hai chân của Lucifer rất cường đại đúng không!" Lúc này,

trong nước sâu bên cạnh đột nhiên truyền tới một âm thanh tang thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.