Bỗng nhiên, Hoàng Dật nhận thấy được một tia không thích hợp, đám
tội phạm trước đó phần lớn đều phập phồng thân thể, có dấu hiệu hô hấp,
nhưng con Hydra này lại không nhúc nhích! Hơn nữa Hoàng Dật cũng mơ
hồ phát hiện, vảy sừng trên người của Hydra mặc dù có chút phản quang,
nhưng tỉ mỉ quan sát lại có thể thấy một tầng bụi hơi mỏng bao phủ ở trên
mặt, giống như là một cái xác đã tử vong vô số năm tháng!
Lẽ nào con Hydra này đã chết? Hoàng Dật không khỏi toát ra tới một
suy đoán, Anh Hùng giam ngục đã tồn tại từ thời kỳ Tuyên Cổ tới nay, vô
số năm tháng từ nơi này chảy qua, đám tội phạm trước đó thấy lâu nhất
cũng là thời kì Viễn Cổ, chỉ có con Hydra này là đã bị bắt vào từ thời kỳ
Tuyên Cổ! Tính ra thì, nó đã bị giam giữ dài đến năm thời đại, sinh mệnh
cường thịnh cường đại cũng không chịu nổi sự bào mòn của năm tháng, rất
có khả năng đã chết già, hèn chi đã không có nét đặc thù của sinh mệnh.
Hoàng Dật quyết định tự mình đi thử hư thực một chút.
Hắn từ khe cửa chui vào phòng giam, đi tới trước thân thể như núi nhỏ
của Hydra, vươn tay, sờ sờ trên người Hydra.
Sau một khắc, Hydra cũng không có phản ứng gì, xem ra là thật sự đã
chết.
Tay của Hoàng Dật sờ lên một miếng vảy sừng trên người của Hydra,
miếng vảy sừng cỡ chừng quạt hương bồ, là một miếng nhỏ không hề bắt
mắt cũng như trăm ngàn miếng vảy sừng khác trên thân thể của Hydra, bất
quá miếng vảy sừng này lại rõ ràng có chút lỏng, Hoàng Dật nắm chặt
miếng vảy, cố sức rút một cái!
"Rắc!" Giống như là âm thanh đứt gãy của miếng sắt, vậy miếng vảy
sừng bị rút ra một cách mạnh mẽ!
Hoàng Dật đem lớp bụi trên bề mặt miếng vảy phủi đi, bề mặt vảy
nhất thời trở nên sáng lên, màu sắc oánh nhuận, cứng cáp không gì sánh