ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 374

"Một cái nhấc tay mà thôi!" Cô gái kia lắc đầu cười, không để ở trong

lòng, ngay sau đó, cô ấy cất bước đi đến cửa thành, tựa như muốn ra khỏi
thành.

"Xin hỏi cô tên gọi là gì?" Hoàng Dật bỗng nhiên gọi cô ấy lại, cô gái

này cứu mạng của hắn, hắn phải phải nhớ kỹ tên của cô ấy, tương lai có cơ
hội, hắn nhất định sẽ hồi báo gấp trăm ngàn lần. Hắn làm việc ân oán rõ
ràng, đối với kẻ địch là trả thù trăm ngàn lần, đối với ân nhân thì lại là hồi
báo trăm ngàn lần.

"Tôi là Bích Nguyệt Tinh Không." Cô ta mỉm cười, sau đó đi ra khỏi

cửa thành, chỉ chốc lát liền biến mất ở trong bóng đêm.

Cô ấy từ xuất hiện, đến rời đi, cũng là mười giây đồng hồ ngắn ngủi

như vậy, giống như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện qua, nhưng Hoàng
Dật cũng vững vàng nhớ kỹ tên của cô ấy.

Lúc này, ngoài cửa thành một mảnh yên tĩnh, Man Liệt không biết đã

bị vệ binh truy sát tới nơi nào, hoàn toàn biến mất ở trong tầm mắt, chỉ để
lại vết máu, chứng minh ở đây đã từng phát sinh qua một hồi chiến đấu
thảm khốc.

"Ghê tởm! Vậy mà để hắn chạy thoát!" Đúng lúc này, phương xa

truyền đến một âm thanh tức giận, ngay sau đó, một đội vệ binh bước
nhanh từ trong bóng đêm trở về, xem ra bọn họ vừa rồi đi truy sát Man
Liệt.

"Cho dù hắn chạy cũng không chịu nổi, hắn trọng thương thành như

vậy, không có một hai năm tu dưỡng, căn bản không khôi phục được."
Người vệ binh còn lại lắc đầu nói.

"Hừ! Hắn ở thôn trại nhỏ bên ngoài có thể uy phong, tới Kinh Cức

thành chúng ta tỏ uy phong, đúng là tự tìm đường chết! Chúng tôi đều là
tinh anh do thành chủ đại nhân tốn rất nhiều công sức mới bồi dưỡng ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.