ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 640

Chính xác ra, là một góc của quyển sổ, nó bị tảng đá đè lên, chỉ lộ ra

một góc nhỏ, bị gió thổi làm cho rách nát, nhưng vẫn có thể nhận ra được.

Trong mảnh sa mạc mênh mông vô ngần này, dưới một tảng đá không

hề có gì đặc biệt, dĩ nhiên cất dấu một quyển sổ, loại cảm giác tò mò này
mãnh liệt không gì sánh kịp, Hoàng Dật giống như là phát hiện một bí mật
thú vị, đem quyển sổ ra.

Bìa của quyển sổ này có màu vàng đất, cùng màu với sa mạc, trên mặt

có rất nhiều nếp uốn, không biết đã để ở chỗ này bao nhiêu năm. Hoàng
Dật mở ra trang đầu tiên, nhất thời thấy được dòng chữ nhỏ --

"Nhật ký lữ hành của lữ hành gia Lạc Mạc • Tịch Dương"

Nhật ký lữ hành! Hứng thú của Hoàng Dật nhất thời tăng lên không ít.

Lữ hành gia cũng là người quanh năm lữ hành tại đại lục, có chút giống
như người ngâm thơ rong, bất quá người ngâm thơ rong du lịch phần lớn là
ở chổ có người, ví dụ như thành phố, trấn nhỏ, thôn trang, lắng nghe những
truyền thuyết nghe được dọc theo đường đi, rồi truyền bá lại những gì mình
nghe được. Mà lữ hành gia thì không giống, bọn họ thường xuyên phải đi
chổ nguy hiểm, chổ không có nhân loại, thấy những phong cảnh người
thường không nhìn thấy, nghiên cứu sự vật kỳ dị, cho nên trong nhật ký của
lữ hành gia, thường thường có thể thấy rất nhiều bí văn mới mẻ.

Hoàng Dật mở ra trang tiếp theo, nương ánh trăng soi sáng, bắt đầu

đọc quyển nhật ký từ thời xa xưa này.

" Vong linh đại quân của Hắc Ám Chi Vương Ô Tạp Nhĩ quét sạch

quê hương của tôi, lúc đó bầu trời bị mây đen đầy dặc bao phủ, một đợt rồi
một đợt vong linh khô lâu từ hướng núi Tá Á lao xuống, rậm rạp, dường
như một hải dương khô lâu, bao phủ tất cả, ngay cả vỏ cây đều không
buông tha. Nơi chúng nó đi qua không có bất luận khí tức sinh mệnh gì,
mặt đất biến đen, không một ngọn cỏ, sông có mùi thúi, cá tôm tuyệt tích,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.