ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 662

ta đụng phải Sa Đạo Vương, nếu không ta chết, ngươi sẽ không nhìn thấy
cố hương của ngươi."

"Ngươi từ nơi này xuất phát, đi hướng đông bắc đại khái hai ngàn km,

là có thể thấy một con sông, ngươi đi dọc theo con sông lên thượng du, là
có thể đến cố hương của ta." Slark nói xong, bổ sung một câu, "Bất quá tôi
cũng không thể xác định ngươi có thể gặp gỡ Sa Đạo Vương hay không,
bởi vì không ai biết hắn núp ở góc nào, sẽ đột nhiên xuất hiện lúc nào!"

"Vậy được rồi! Ta đi trước! Sau khi tới cố hương của ngươi, ta sẽ gọi

ngươi." Hoàng Dật nói xong, lập tức rời khỏi Anh Hùng giam ngục.

Một lần nữa trở lại di tích Sa Đạo Vương, Hoàng Dật nhất thời căng

thẳng, ánh mắt cẩn thận đánh giá bốn phía, nhìn về phía một mặt tường bị
phong hóa sau, nhìn về phía từng bụi xương rồng. Di tích của Sa Đạo
Vương lúc này, vẫn đổ nát thê lương, vô số động thực vật gào thét trong gió
đêm, có vẻ hoang vắng không gì sánh được, giống như là ngàn vạn cô hồn
dã quỷ tru lên. Nếu như là người chơi có tố chất tâm lý kém, phỏng chừng
sẽ lập tức logout, không dám chơi nữa.

Hoàng Dật không biết Sa Đạo Vương ở nơi nào, Thê Lương Sa Địa

lớn như vậy, tỷ lệ hắn gặp phải Sa Đạo Vương là vô cùng vô cùng nhỏ, hầu
như có thể không tính, nhưng chỉ cần gặp phải, đó chính là chết ngay. Ngay
cả Slark ở thời kỳ toàn thịnh cũng không là đối thủ của Sa Đạo Vương, mà
hắn chỉ là một người chơi cấp 36, phỏng chừng Sa Đạo Vương dùng một
ngón tay cũng có thể trực tiếp giết chết hắn.

Hoàng Dật ra sức chạy, chạy theo hướng đông bắc. Ánh mắt của hắn

nhìn phía trước xa xa, tựa như xuyên qua tầng tầng hắc ám, vượt qua vô số
tầng động thực vật, thấy được con sông nằm ngoài hai ngàn km kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.