ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 671

mắt cẩn thận đánh giá, trong ánh mắt toát ra thần tình phức tạp, có kích
động, có cảm khái, có hồi ức, có hối hận.

Hai giọt nước mắt, từ trong hai mắt của hắn chảy xuống, rơi xuống

mặt đất ẩm ướt.

"Ta đã đến ốc đảo bồ công anh, ta lặn lội đường xa mấy ngàn km trong

sa mạc nguy hiểm, hiện tại cũng lạc đường, nỗ lực hi sinh rất lớn. Hiện tại,
ngươi hẳn là cho ta Thiên Phú Chi Huyết hoàn chỉnh chứ!" Hoàng Dật nói
vớiSlark.

"Thế nhưng ta còn không thấy được cố hương của ta! Chỉ cần ngươi

cho ta nhìn thấy, ta sẽ cho ngươi Thiên Phú Chi Huyết hoàn chỉnh!" Slark
nức nở nói. Hắn đường đường là một vị anh hùng, lúc này dĩ nhiên khóc
nức nở, có thể tưởng tượng hắn đối với cố hương có bao nhiêu quyến
luyến, hoặc là nói cảm thấy quyến luyến đối với cố sự phát sinh tại cố
hương.

"Như vậy đi! Ta hiện tại làm ra hi sinh rất lớn, ngươi cho ta phân nửa

Thiên Phú Chi Huyết, sau đó ta cho ngươi xem cố hương của ngươi, kế tiếp
ngươi sẽ đem Thiên Phú Chi Huyết hoàn chỉnh còn lại giao cho ta." Hoàng
Dật cò kè mặc cả.

Slark do dự một hồi, cuối cùng đáp ứng: "Được! Hy vọng ngươi giữ

lời!" Dứt lời, làn khói đen trên người hắn đột nhiên cuộn trào lên, sau đó
thân thể kịch liệt run rẩy, mơ hồ phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.

Một lát sau, hắn rốt cục yên tĩnh lại, đồng thời, một giọt máu màu tím

lóng lánh từ khe cửa phòng giam bay ra, đứng ở trước người Hoàng Dật.

Giọt Thiên Phú Chi Huyết này lớn hơn rất nhiều, chừng cỡ nắm tay,

bên trong ẩn chứa khí tức bàng bạc, Hoàng Dật cẩn thận kiểm tra giọt máu
màu tím lớn trước mắt một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.