ngoài thành đều hướng tới cái lổ thủng này. Nhóm người chơi lợi hại nhất
của Long Đô lúc này tất cả đều tụ tập tại đây, dùng thân thể của mình để
chặn lổ thủng đó.
"Đợt chiến sĩ thứ hai xông lên, đợt chiến sĩ thứ nhất lui về sau nghỉ
ngơi! Người chơi có nghề nghiệp sinh hoạt, nhanh chóng đem bao đựng tên
mới đưa đến phía trước cung tiến thủ mình phụ trách, liên lạc viên nhanh đi
thông báo người phụ trách của tây thành, nó hắn phân hai vạn người đi bắc
thành, tình huống chỗ đó không ổn. . ." Một người chơi nữ cầm chiến phủ,
vừa xông lên trước ra sức giết địch, vừa phát lệnh chỉ huy. Cô ấy có vóc
người cao gầy, trên mặt có mặt nạ bảo hộ che khuất, thấy không rõ hình
dạng, nhưng ánh mắt của cô ấy lại tràn ngập nhuệ khí sắc bén, làm cho
người ta không dám nhìn thẳng, rất có một cổ anh dũng khí.
Cô ấy cũng là số 9 một mực ở Long Đô đợi Hoàng Dật-- Tần Thời Vũ.
Hiện tại, cô ấy có thêm một thân phận, đó chính là thủ lĩnh bộ chỉ huy lâm
thời của Long Đô! Toàn bộ một trăm vạn người chơi của Long Đô, tất cả
đều tiến hành chiến đấu dưới chỉ huy của cô ấy. Dưới sự dẫn dắt của cô ấy,
toàn bộ Long Đô tụ lại với nhau, có tổ chức có kỷ luật đối kháng với khô
lâu đại quân cuồn cuộn bên ngoài, bảo vệ cho Long Đô. Nếu như không
phải cô ấy, vậy từ lúc tối hôm qua Long Đô cũng đã bị khô lâu đại quân
công phá, 100 vạn người bên trong đã chết có chết, luân hồi có luân hồi.
Tần Thời Vũ nhìn sa mạc mênh mông, trong ánh mắt oai hùng mơ hồ
hiện ra một vẻ mềm yếu, tựa như đang chờ đợi “người ấy” đến. Cô ấy dù
oai hùng thế nào, chung quy cũng là một nữ tử, cho dù là từ nhỏ được tổ
chức huấn luyện, cũng không cách nào đem sự mềm yếu của nữ tính trừ đi
hoàn toàn.
"Nếu như hắn ở đây thì tốt rồi, hắn nhất định có thể đánh tan những
khô lâu đại quân này!" Tần Thời Vũ trong lòng thầm nghĩ, sau đó một búa
đem một bộ xương khô đập thành mảnh nhỏ.