ANH HÙNG GIAM NGỤC - Trang 78

Hoàng Dật nói xong, nhìn thoáng qua người đàn ông trung niên, hỏi

ngược lại: "Khi bắt giữ một người vô tội, có thể đổi lấy trật tự của toàn bộ
nhân loại, pháp luật liên bang còn cần bảo hộ người này hay không? Nếu
như bảo hộ, như vậy thế giới sẽ đại loạn, nếu như không chọn bảo hộ, vậy
pháp luật liên bang sẽ không có chính nghĩa đáng nói. Rất hiển nhiên, tất cả
mọi người muốn thế giới ổn định, dù cho phải trả bằng cái giá là chính
nghĩa."

Người đàn ông trung niên im lặng, tựa như đang tự hỏi.

"Liên Bang Thế Giới đã không cần phải tồn tại! Nó chỉ là kết quả đặc

thù của thời kỳ đặc thù về vụ rò rỉ hạt nhân trên Thái Bình Dương mà thôi,
tác dụng duy nhất cũng là giữ gìn trật tự của thế giới. Khi trật tự ổn định,
nó sẽ thành u ác tính của thế giới này, chỉ biết ngăn chặn chính nghĩa của
thế giới này, khiến cho thế giới này biến thành một đế quốc phong kiến chỉ
có trật tự mà không có tự do và chính nghĩa, chăng có gì khác so với nhà tù,
muốn đạt được tự do chân chính, hoặc thay đổi thế giới, hoặc diệt trừ liên
bang!" Hoàng Dật làm ra một tổng kết, giọng điệu của hắn rất bình tĩnh,
nhưng mơ hồ có một loại cảm giác tuyên án, tựa như tuyên bố số phận của
Liên Bang Thế Giới.

Bầu không khí nhất thời yên tĩnh lại, người đàn ông trung niên vẫn

đang suy nghĩ.

Xung quanh chỉ có tiếng chim hót, thanh thúy dễ nghe, sinh cơ bừng

bừng.

"Lẽ nào Liên Bang Thế Giới đã không chịu được như thế sao? Nếu

như bọn họ thật sự giống như như câu nói vậy, vậy có thể thật sự không còn
cần tồn tại." Hồi lâu sau đó, người đàn ông trung niên rốt cục nói ra, "Bất
quá tôi còn phải đi điều tra một phen, tôi đã ẩn cư lâu rồi, đối với chuyện
tình bên ngoài đều đã không biết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.