"Meo meo~" Sau một khắc, mèo trắng nhỏ vui mừng kêu một tiếng,
mắt to chớp chớp, sau đó cấp tốc lao tới, thân thể nhanh đến thấy không rõ,
hầu như là thoáng cái đã lao vào trong lòng của Hoàng Dật. Sau đó, nó
vươn móng vuốt nhỏ, ôm chặt cái cổ của Hoàng Dật, đầu nhỏ vô cùng thân
thiết cọ cọ cằm của hắn, dường như không bao giờ nguyện xa nhau nữa.
"Em gái, em dĩ nhiên nhận ra anh." Lúc này, Hoàng Dật là dáng dấp
Bán Thú Nhân, hắn vươn cánh tay rắn chắc, cẩn thận ôm mèo trắng nhỏ.
Thân thể của hắn cao to cường tráng, mèo trắng nhỏ lại nhỏ nhắn đáng yêu,
nhưng hai người thoạt nhìn cũng rất hài hòa.
Hoàng Dật chăm chú ôm mèo trắng nhỏ, đem mặt kề lên trên đầu nhỏ
của nó, sau đó nhắm hai mắt lại, trên mặt kiên nghị đầy vẻ bình an.
Thiên sơn vạn thủy, hắn và em gái cuối cùng cũng gặp lại nhau.