ANH HÙNG KHÓ QUA ẢI MỸ NHÂN - Trang 15

còn hai mắt sáng lên truy vấn nàng, có phải hay không cùng vị nào tài phú
có liên quan? Như thế nào lại có vật quý trọng như thế ở trong tay? Không
dự đoán được một vật đeo bên hông thôi lại đáng giá. Nhan Ca cầm cả trăm
lượng bạc mà nghẹn cứng họng, chạy trối chết. Nói ra đi cũng không ai tin,
nàng cùng tướng công chính mình rất không quen, nàng không biết tên của
hắn, quê quán, lai lịch, nàng không dám hỏi nhiều, hắn cũng không nhiều
lời, dường như giấu diếm cái gì. Bọn họ thật sự là vợ chồng sao? Không
xác định, tựa hồ có một chút phi thường mấu chốt gì đó bị nàng quên
không còn một mảnh, nhưng như vậy thái quá, không thể tưởng tượng
chuyện phát sinh ở trên người mình, thực sự quá mức mất mặt, nàng nơi
nào còn dám cùng người ngoài nói? Bất quá, cứ việc trong lòng tràn ngập
nghi vấn, cứ việc ai đều nói “Lâu trước giường bệnh vô tình nhân”, nhưng
lời này ở trên người Nhan Ca chưa bao giờ từng nghiệm chứng. Ngày một
ngày một ngày đi qua, nàng một lòng chờ đợi tướng công có thể mau tốt
hơn, chính mình cũng có thể nhanh chút khôi phục trí nhớ, về phần bọn họ
rốt cuộc có phải hay không chân chính vợ chồng, tựa hồ ở thời gian trôi qua
trở nên không còn trọng yếu. Nàng chỉ biết là, ở Ba Khâu nơi này, tướng
công là thân nhân duy nhất của chính mình, bọn họ sống nương tựa lẫn
nhau. Cầm trong tay cháo nóng, Nhan Ca dè dặt cẩn trọng, nhẹ giọng gọi
nam nhân trên giường. “Tướng công, cháo hầm tốt lắm, mau thừa dịp nóng
uống điểm đi.” Nghe được tiếng nói mềm nhẹ dễ nghe, nam nhân rất nhanh
mở mắt ra, ngóng nhìn kiều nhan trước mắt nở rộ, “Ân” một tiếng, xem
như ứng. Nhan Ca cười đến càng ngọt, theo động tác nam nhân đứng dậy,
kéo ra chăn, lộ ra nam nhân thân hình cao lớn, rộng mở vạt áo hạ là ngực
rộng lớn cùng cơ bụng rắn chắc, mặt trên che kín miệng vết thương, đang
lành dần, nhưng vết thương như con rết ở bụng trông thật ghê người. Nhan
Ca cẩn thận giúp nam nhân khoác hảo ngoại bào, lại nhu thuận chuyển qua
gối đầu cho hắn tựa vào, mới thở hổn hển ngồi lại mép giường. Bưng lên
bát đang muốn cho hắn, chợt nghe nam nhân trầm giọng hỏi câu: “Ngươi
ăn chưa?” Nàng thoáng hạ mi, nhanh chóng nói: “Ta lập tức đi ăn.” Nam
nhân nhíu nhíu đầu mày, đôi mắt lam trầm mặc nhìn xem đôi tay cùng
khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, khuôn mặt hồng nhuận đẫy đà của nàng giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.