ANH HÙNG KHÓ QUA ẢI MỸ NHÂN - Trang 40

ngài không ở, xúi giục thái tử ngầm xuất binh quấy rầy biên cảnh, Vương
thái hậu tức giận, tự mình hạ lệnh đem thái tử tạm giam.” “Chính là triều
đình Trung Nguyên không giống ba năm trước, khi đó phái tới quan viên
họ Thích một mặt nhường nhịn, bị nhục nhã mặt xám mày tro cũng không
dám trở mặt, hiện tại ngược lại phái rất nhiều quân đội đóng ở Đồng Châu,
trận này xem ra là không thế nào tránh khỏi, hiện thời Ô Thác nội ưu họa
ngoại xâm, Vương thái hậu cùng nhóm triều thần một lòng ngóng gặp gia
để thương nghị đối sách…” “Gia một năm trước bị phục kích, thuộc hạ
theo manh mối thăm dò, chỉ sợ cùng Tác vương thoát không được can hệ,
gia, các chi hệ Lạc gia gần mười vạn nhân mã, đều đang chờ ngài ra lệnh
một tiếng.” Lúc này, nam nhân luôn luôn chưa hé răng, mới dùng tiếng nói
thanh thuần mà Nhan Ca lại thập phần quen thuộc nói một tiếng “Ân”,
nhàn nhạt tận lực hạ giọng nói: “ Lạc gia gia nắm quyền Ô Thác nhiều năm,
nhiều năm như vậy, toàn bộ Ô Thác vương thất cũng chỉ có Vương thái hậu
là người có hiểu biết, biết Lạc gia nếu có chút gì sai lầm, toàn bộ vương
thất cũng sẽ chôn cùng, một khi đã như vậy, truyền lệnh của ta, Lạc gia các
bộ án binh bất động, tạm thời lưu Tác vương một con đường sống.” “Dạ!
Gia, kia ngài……” “Ta tạm thời ở tại chỗ này, có tin tức gì, tốc báo lại ta.”
“Dạ, thuộc hạ hiểu được.” Đầu óc Nhan Ca từ lúc nghe thấy thanh âm nam
nhân là lúc liền “Ông” một tiếng, tư tưởng cơ hồ đình trệ, nàng không dám
lại nghe tiếp, xoay người ẩn trương trương một lần nữa nằm lại trên
giường, thân mình từng đợt phát run. Chỉ chốc lát sau, nam nhân vào
phòng, cúi người nhẹ nhàng mà kêu một tiếng “Nhan Ca”, thấy nàng không
đáp, cho rằng nàng vẫn chưa tỉnh, liền thân thủ phủ lên khuôn mặt nhỏ
nhắn của nàng, thay nàng đắp kín chăn mới rời đi. Hắn cũng không có nhìn
đến, tiểu nữ nhân phía sau giả bộ ngủ, ở khoảnh khắc hắn xoay người liền
mở to mắt, hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn theo cao lớn bóng lưng rời đi. Một ít
chân tướng ẩn ẩn, dường như từ từ hiện ra, mắt thấy cũng đến lúc xuất hiện.
Nhưng ngày, vẫn là một ngày một ngày tiếp tục qua, nàng ở dưới đèn may
vá thành thạo, hắn tắc thoăn thoắt; Nàng hái rau nấu cơm, hắn liền giúp đỡ
nhóm lửa, tuy rằng động tác cũng không thuần thục, làm như chưa bao giờ
làm qua việc nặng, hắn lại làm được cẩn thận tỉ mỉ, cực kì nghiêm túc. Bởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.