ANH HÙNG KHÓ QUA ẢI MỸ NHÂN - Trang 54

thường “Chậc” một tiếng, “Loại này phòng ở, gia thế nhưng cũng có thể ở
được.” “Đúng vậy.” Bì Hữu Thọ nhỏ giọng nói: “Còn có tiểu nương tử kia,
tựa hồ gia xem như bảo bối, cũng không biết thân phận thế nào, đúng rồi,
gia không phải sớm có hôn sự sao?” “Nói không chừng chỉ là thiếp thất.”
Bì Hữu Lộc xen mồm, một mặt không cho là đúng, “Hôn phối của gia
nhưng là được xưng ‘ trân châu Ô Thác’ đệ nhất mỹ nữ, Đát Đát công
chúa.” Lạc gia nhiều đời nắm quyền Ô Thác vương triều, cùng vương tộc Ô
Thác đời đời có đám hỏi, đương gia hiện tại của Lạc gia, tự nhiên cũng
không ngoại lệ. Tểu nương tử này tuy rằng cũng có mĩ mạo, nhưng rốt cuộc
cũng không phải cái gì quốc sắc thiên hương, cho dù tương lai có sinh con
trai hay con gái, tương lai chỉ là con thứ không thể so sánh với con vợ cả.
“Không nói chuyện khác, ta xem gia phỏng chừng là từng trúng độc, nghĩ
tới tiểu nương tử lúc trước ở y quán chúng ta mua thảo dược, trị ngọn mà
không trị gốc, phỏng chừng là gia luôn luôn tưởng dựa vào nội lực chính
mình đem độc bức ra, chỉ sợ trong cơ thể còn tồn dư chất độc… Cái kia các
ngươi ai có thể đi xem gia là trúng độc gì?” “A, đúng rồi, đại ca, ta về trước
y quán làm chút thức ăn, xem tiểu nương tử kia qua cuộc sống nghèo khó,
không có gì ăn bổ dưỡng, chúng ta phải bồi bổ cho gia.” “Đúng vậy, cho dù
không đổi phòng ở, nhưng vật dụng trong này không thể không đổi, vụng
trộm đổi chút, gia hẳn là không có tâm quản việc này đi? Đại ca, ta trong
trấn mua vài món hàng tốt, thảo gia niềm vui?” Nhìn hai cái đệ đệ lời còn
chưa dứt, đã nhanh như chớp thân ảnh liền biến mất ngoài cửa, Bì Hữu
Phúc thóa mạ một ngụm, “Phi, làm nửa ngày, vẫn là ta chính mình đi.” Lấy
vải bông lau đi trên trán, sốt không còn ý thức tiểu nữ nhân bị Lạc Hình
Thiên ôm vào lòng kiên nhẫn uy dược, giờ phút này chính đều đều thở ra,
ngủ càng trầm. Lạc Hình Thiên canh giữ ở một bên, ngẫu nhiên thay nàng
đổi khăn ấm trên trán, động tác thập phần nhu hòa, làm Bì Hữu Phúc vừa
tiến vào phòng phải trợn mắt há hốc mồm. “Gia.” Bì Hữu Phúc tiến lên, lấy
lòng dâng lên canh đông trùng thảo cùng linh chi vừa mới nấu hoàn, “Gia
trước mời dùng, canh giờ không tính đủ, bất quá vị là có thể, lần sau tiểu
nhân sẽ dùng huyết yến…” Lạc Hình Thiên tiếp nhận chén canh, cũng
không ăn, ngược lại hỏi một câu: “Nàng có thể uống sao?” “Nga, có thể.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.