ANH HÙNG KHÓ QUA ẢI MỸ NHÂN - Trang 57

không khỏi thầm nghĩ, nếu không phải bởi vì nàng bị bệnh đã nhiều ngày,
chỉ sợ ngay cả giường ngủ cùng chính nàng cũng bị đổi đi, sớm chắc bị
ném tra đường. “Đừng để ý đến bọn họ.” Lạc Hình Thiên chỉ nhàn nhạt liếc
liếc mắt một cái, thần sắc không nhìn ra vui buồn, khẩu khí ôn nhu chậm
chạp đối nàng nói: “Ngươi nếu không thích, kêu bọn họ đổi lại.” Phúc Lộc
Thọ tam huynh đệ âm thầm than khổ, toàn bộ đồ vật cũ nát trong phòng
bọn họ đều ném bỏ đi, nếu tiểu thiếp này của gia muốn đổi lại, bọn họ cũng
chỉ có đi thắt cổ. Tựa hồ nhìn ra ba người quẫn bách, Nhan Ca nhấp mím
môi, cũng chưa nói cái gì, liền mắt thấy tam huynh đệ nháy mắt nhẹ nhàng
thở ra. Nàng hướng ra ngoài đi, bỗng nhiên quay sang, xem Lạc Hình
Thiên. “Làm sao vậy?” “Ngươi có thể hay không……” Nàng nhẹ nhàng mà
nói: “Mang ta đi viếng mộ tướng công ta?” Khuôn mặt nàng nhỏ nhắn lại
tiều tùy khiến người đau lòng, Lạc Hình Thiên không lưỡng lự liền đáp
ứng. Yến Tiểu Thiên táng ở ngoài trấn, làm Nhan Ca quỳ gối trước phần
mồ cỏ khô héo, xem tên trên mộ, Yến Tiểu Thiên. Trong lòng trừ bỏ
thương cảm, càng nhiều là mờ mịt. Ngọn lửa cắn nuốt dần giấy vàng mã,
tro tàn hóa thành bướm bay ở giữa không trung, giống như hồn phách ở
trên đầu vân đạm phong khinh thổi qua. Đây là phu quân của chính mình,
nhưng Nhan Ca lại chán nản phát hiện, chính mình một chút cũng nghĩ
không ra chuyện giữa bọn họ, nàng quỳ thật lâu, cuối cùng đem túi gấm có
thêu ba chữ “ Yến Tiểu Thiên” cùng hỏa táng. Lạc Hình Thiên đứng lặng ở
phía sau của nàng, nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của nàng, tuấn
nhan ngưng trọng nghiêm nghị, không nói được lời nào. Một trước một sau
về nhà, chỉ thấy Bì Hữu Lộc cùng Bì Hữu Thọ bưng hai mâm thật to, tinh
xảo món ăn được bày trên mâm chuẩn bị ngọ thiện. Trên bàn này là những
món ăn Nhan Ca đi đến Ba Khâu đến giờ vẫn chưa thấy qua, có đặc hữu
thịt lạc đà, thịt dê nướng, thơm đến nức mũi, lại có một cái nồi lớn, phía
dưới thản nhiên là đang đốt hỏa, nước canh đang sôi lên, nhìn kĩ chính là
một nồi canh gà, bên trong còn vài dạng nguyên liệu, cái gì thịt nai, sơn
dương, đều bày đầy một bàn. “Gia, tiểu phu nhân, mời dùng bữa.” Bì Hữu
Lộc cung kính nói: “Tại cái tiểu địa phương như vậy, chỉ có thể dùng đơn
giản một chút, không đáng gì, mời gia đừng trách móc.” Nhan Ca âm thầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.