ANH LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI EM - Trang 13

CHƯƠNG

5

Ô

n Tinh tiểu thư, bây giờ cô đã tin chúng tôi là cảnh sát chưa?" Người

đàn ông biến thái trước mặt - à, cũng chính là đại đội trưởng "Sở cảnh sát
Thành Đông" - Lý Minh ngồi đối diện tôi, hai tay ôm ngực nhìn tôi.

"Tin rồi, tin rồi!" Đầu tôi sắp chạm đến mặt bàn mất rồi. Tôi dám thề, từ

nhỏ đến lớn chưa từng xấu hổ như vậy!

Thì ra Lý Minh thật sự là cảnh sát, còn là đại đội trưởng "Sở cảnh sát

Thành Đông", mà cảnh sát trẻ tuổi lúc trước là cấp dưới của anh - Đổng Vĩ.
Lúc trước tôi cứ nghĩ số lượng biến thái từ một tăng thành hai chứ. Mà hai
người bọn họ gần như phải trói tôi lôi về sở bởi vì suốt đường tôi liều mạng
đánh,cắn, dù bọn họ nói gì cũng không nghe! Đến khi tôi nhìn thấy tấm
bảng viết năm chữ "Sở cảnh sát Thành Đông" mới chính thức choáng váng.
Mà lúc này cánh tay Lý Minh đã có thêm vài miệng vết thương mới.

Đương nhiên Đổng Vĩ nói Lý Minh là đối tượng xem mắt của tôi chỉ là

đùa thôi. Nhưng tôi rất xấu hổ! Lại dám coi cảnh sát đại nhân, công an đại
ca là biến thái mà K một trận!

Chẳng qua tôi cảm thấy áy náy nhiều hơn! Bởi vì tôi nhất quyết nhận

định anh là người xấu là do khuôn mặt khủng bố của anh. Vậy chắc hẳn
anh thường xuyên vì vậy mà bị người ta hiểu lầm!

Vết thương đó nhất định là do xả thân cứu người mà tạo thành! Tôi áy

náy ngẩng đầu, lại nhìn thấy khuôn mặt bình thản của anh.

Lúc này, Đổng Vĩ đứng bên lại trêu ghẹo nói: "Lão đại, là do mặt anh

quá khủng bố nên Ôn Tinh tiểu thư mới hiểu lầm chúng ta!"

Tôi kinh ngạc nhìn anh ta. Sao anh ta có thể nói như vậy? Sao có thể trực

tiếp lấy khuôn mặt Lý Minh để nói giỡn như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.