ANH LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ EM GHÉT NHẤT - Trang 122

Cố giữ bình tĩnh trong năm phút đồng hồ, tôi quyết định nằm im trên

giường, nghĩ Tam gia sáng nay đến công ty nhận việc xong là được về thì
sẽ mang đồ ăn ngon về cho mình…

Ai ngờ gã nhận việc rồi phải làm luôn nên chiều mới về được, sau đó

còn phải đi làm thẻ lương bla bla nên không thể giải cứu tôi.

Giữa trưa gã này còn nhắn tin qua wechat cho tôi xem thẻ cơm của gã

khiến tôi đã nung nấu ý định ngủ cho đỡ đói không chịu được đành dậy mở
tủ lạnh, uống nốt nửa bịch sữa còn lại của Tam gia và ăn bánh mì kẹp nửa
quả táo mà vẫn chưa đủ no. Tôi bèn lấy túi táo tàu khô do khách thuê nhà
trước đây để lại trên nóc tủ lạnh xuống, còn tại sao tôi lại sờ đến nóc tủ lạnh
thì chỉ có thể giải thích là linh cảm trên đó có đồ ăn mà thôi…

Tôi nhìn hạn sử dụng vẫn còn hơn một tháng liền mở ra ăn luôn…

Vừa ăn vừa nghĩ nhỡ mình trúng độc chết thì sao, càng ăn càng thấy

hối hận…

Mẹ kiếp, đáng lẽ hôm qua mình không nên bảo nhân viên dọn vệ sinh

vứt hết các đồ còn thừa trong tủ lạnh của khách thuê nhà trước đi! Tôi nhớ
mình có nhìn qua những thứ vứt đi gồm hai túi mì còn nguyên seal, hai chai
rượu soju hiệu Jinro và mấy hộp váng sữa! Một bữa trưa mới phong phú
làm sao!

Đối phó xong bữa trưa thì chuông cửa reo vang.

Hôm đó tôi lười nên kiếm đại một chiếc áo phông của Tam gia mặc

vào rồi mặc thêm cái quần đùi, kiểu chỉ lộ ra viền quần bên trong áo. Lúc
đứng trước gương tạo dáng thấy mình thật gợi cảm.

Mở cửa thì là người giao hàng của cửa hàng số 1, ông chú hơn ba

mươi tuổi nhìn tôi mà không hề tỏ ra ngạc nhiên chút nào, mở miệng nói:
“Chị ký nhận đi ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.